Anh nhàn nhã đi tới đi lui trên du thuyền, anh đương nhiên không thật sự ném Đường Dực vào huấn luyện tự sinh tự diệt.
Trương Thác từng tham gia huấn luyện ma quỷ kia, biết rõ bên trong rốt cuộc tàn khốc đến mức nào, anh dám chắc, Đường Dực vào tới nơi đó không thể sống quá một tháng!
Trương Thác đã quan sát được mấy phương thế lực tới tham gia lần huấn luyện ma quỷ này, bỗng, một bóng dáng tinh tế mạnh mẽ ánh vào tâm mắt của Trương Thác.
Mà ánh mắt của Trương Thác cũng không rời đi được.
Hàn Như Ôn mặc một bộ đồ ở nhà rộng thùng thình, nằm trên ghế phơi nắng cạnh bể bơi trên boong tàu, bên tay phải là một cốc nước ép dưa hấu lạnh, hưởng thụ ánh nắng của biển khơi.
“Thật là một cô nàng háo thắng” Trương Thác thì thào.
Trương Thác hiểu rất rõ tính cách của Hàn Như Ôn, cơ bản thì cô được tạo ra từ ba chữ “Không chịu thua”.
“Người anh em, sao thế? Anh cũng thích cô gái kia à?”” Một bàn tay to chợt ôm chầm lấy bả vai Trương Thác.
Trương Thác quay đầu thì thấy một người da đen đứng cạnh mình từ khi nào, cũng đang nhìn chằm chằm vào Hàn Như Ôn không rời mắt, còn tấm tắc bình luận: “Nhìn cô nàng nóng bỏng này đi, dáng người tràn ngập cảm giác lực lượng, đúng là cực phẩm! Màu da kia tôi cũng thích. Nghe nói tối nay có tiệc rượu, tôi nhất định phải tìm cô ấy sung sướng một chút”
Người da đen nói xong còn vươn đầu lưỡi liếm liếm môi.
Trương Thác cười lắc đầu: “Anh bạn, chúng ta cược đi?”
“Ha ha, anh không biết Furman Rhede tôi thích đánh cược nhất à” Người da đen lộ ra vẻ hứng thú nồng đậm: “Anh muốn cược cái gì?”
“Cá cô ấy! Tôi cá tối nay anh không chỉ tán không được người ta, còn bị người ta đánh cho mặt mũi bầm dập” Trương Thác tự tin nói.
“Được, tôi đồng ý cá cược, ai thua phải chui qua váy bà cô béo kia! Thế nào?” Furman Rhede chỉ một người phụ nữ vô cùng cường tráng cách Hàn Như Ôn không xa. Vị kia cao gần hai mét, vạm vỡ như gấu, trông rất dũng mãnh.
“Được thôi” Trương Thác búng tay cái choách. “Tôi vô cùng trông đợi biểu hiện của anh tối nay”
“Ha ha, đêm nay tôi sẽ cho anh biết sự lợi hại của Furman Rhede tôi!”
Trong một căn phòng xa hoa tại du thuyền, Tổ Lâm mặc một bộ đồ đen rộng rãi ngồi trước bàn, bà ta có thể quan sát mọi thứ xảy ra trên boong tàu từ cửa sổ phòng mình, cũng có được tầm nhìn rất tốt ra mặt biển đẳng xa.
Người phụ nữ ngồi đối diện Tổ Lâm chính là Châu Ninh – người Tổ Lâm đi gặp hôm mùng một đầu năm ở Châu Xuyên.
“Quân Vương Địa Ngục đại nhân, tôi nói không sai chứ?
Cho dù bây giờ người ngồi trên ngai vàng quân vương là anh, vẫn không có người nào chịu xem anh như một quân vương thực thụ. Quyết định của anh bị người ta nghi ngờ, ngăn cản.
Ngay cả lần huấn luyện này vẫn nghe theo lệnh của Cựu Vương mới mở ra, anh lại chỉ có thể trở thành người tham gia”
“Cô nói mấy lời này ít thôi” Tổ Lâm xụ mặt nhìn đối phương: “Năm đó ngay cả anh Trương cũng tham gia huấn luyện ma quỷ”
“Ha ha, anh ta lúc ấy là thực lực gì, thực lực của ngài lúc này lại thế nào? Anh ta dùng hai bàn tay là có thể trấn áp cả thế giới ngầm, anh làm được sao?” Châu Ninh cười nhạo.
“Tôi biết anh lén chiêu nạp một đám tử sĩ, chuẩn bị đi theo hộ tống trong lần huấn luyện này, cũng biết ngài cần một lần nổi danh trong huấn luyện nhằm củng cố địa vị của mình.
Nhưng… xin cho tôi nói thẳng đi, đám tử sĩ ngài mang theo cũng chỉ là đồ bỏ mà thôi, chỉ cần đến lúc anh nên chết thì bọn họ không bảo vệ được anh. Giờ có một lựa chọn nữa cho anh đây, chỉ cần anh hợp tác với tôi, tôi có thể bảo đảm anh bình an vô sự vượt qua huấn luyện. Nếu anh muốn, tôi còn có thể giết sạch thí sinh tham gia huấn luyện lần này, chỉ để mình anh còn sống rời khỏi. Như vậy địa vị của anh cũng vững vàng không cản nổi rồi”
Châu Ninh nói xong quay sang nhìn kỹ Tổ Lâm.
Trong mắt Tổ Lâm tràn đầy do dự.