Lúc chơi đùa bên ngoài anh cảm thấy vô cùng mệt mỏi, vừa nằm xuống giường thì cơn buồn như thuỷ triều ập đến.
Màn đêm tối sầm, Trương Thác phát ra tiếng thở đối xứng, tinh thể lửa trong túi tỏa ra ánh sáng mờ ảo, sáng tối.
Ngày hôm sau, Trương Thác tỉnh dậy trong ánh nắng chói chang, nhìn thời gian trên đồng hồ treo tường, đã gần 11 giờ rồi, lắc đầu rửa mặt, cả ba người trong phòng đều đã rời đi.
Trương Thác lấy điện thoại di động ra, trong mắt Trương Thác hiện ra một tá cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là của Ferreth.
Trương Thác đang định gọi lại cho Ferreth, thì điện thoại lại đổ chuông, là Ferreth đang gọi tới.
“Ông chủ, thế giới ngầm đã xảy ra chuyện rồi!” Giọng nói có phần nghiêm nghị của Ferreth vang lên trên điện thoại, “Tối hôm qua, có tổng cộng bảy thế lực ngầm cấp một, mấy người phụ trách cho Ý quốc, Anh quốc, và Ấn Độ, tất cả bọn họ đều đã bị tấn công. Chúng tôi đã cử người ra ngoài để điều tra và nhận được kết quả, chúng tôi đoán đó là một tổ chức giống như những tổ chức khác nhưng lại được khống chế bởi một dòng họ”
Một tổ chức được một gia tộc không chế sao?
Trương Thác trước đây đã từng suy nghĩ về một vấn đề, nếu có người nói rằng ở Đại Nam có những thị tộc tồn tại từ thời cổ đại đến nay.
Có lẽ ở các nước còn lại chắc chắn cũng sẽ có những lực lượng như vậy đã được lưu truyền từ thời cổ đại, nhưng bọn họ lại không biết những người đó sẽ hoạt động như thế nào.
Bây giờ, các tổ chức kiểu thị tộc này đột nhiên có dấu hiệu xuất đầu lộ diện , những người phụ trách bảo vệ của các quốc gia khác cũng bị sát hại, hẳn không phải ngẫu nhiên mà tất cả các thế lực bí ẩn này lộ diện.
Nhưng vì cái gì cơ chứ?
Trương Thác nhíu mày.
Trong khi Trương Thác đang suy nghĩ về điều đó, giọng của Ferreth lại vang lên trên điện thoại.
“Ông chủ, Bạch Trình, tên ngốc đó gần đây có nhờ người điều tra một vài việc ở tỉnh Vân Điền. Theo tôi thấy, sự việc này có thể liên quan đến sự xuất hiện của các thị tộc thời gian gần đây. Anh có thể liên hệ với anh ta”
Trương Thác trong điện thoại nhắc nhở Ferreth nói: “Cậu tiếp tục theo dõi những tổ chức bí ẩn đó cho tôi, rồi báo ngay cho tôi biết nếu có chuyện gì đó xảy ra” Trương Thác ở bên trong điện thoại nhấn mạnh một lần nữa với Ferreth.
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Ferreth, Trương Thác nghĩ đi nghĩ lại, nhưng anh vẫn không liên lạc với Bạch Trình, nếu có phát hiện gì, Bạch Trình nhất định sẽ báo lại sớm với anh mà thôi.
Sau khi đứng dậy dọn dẹp một chút và ăn chút đồ ăn, Trương Thác nhận được điện thoại của Lâm Ngữ Lam.
“Ông xã, anh có muốn đếnThành phố Phim điện ảnh không?”
“Thành phố Phim điện ảnh sao?” Trương Thác hơi bối rối trước câu hỏi đột ngột của Lâm Ngữ Lam.
“Đúng vậy, hôm nay chúng ta có tổ chức một buổi quay phim trong Thành phố Phim điện ảnh. Anh có muốn cùng nhau tới đây xem không?”
Trương Thác mặc dù không nhìn thấy Lâm Ngữ Lam, nhưng theo giọng điệu của Lâm Ngữ Lam, anh cũng có thể liên tưởng đến vẻ kích động trên mặt của người phụ nữ nghe lời này, Lâm Ngữ Lam cũng muốn tớiThành phố Phim điện ảnh để xem và chơi cùng anh.
Xem xét tình trạng công việc bình thường của Lâm Ngữ Lam, cô có rất ít thời gian rảnh rỗi.
“Được rồi bà xã, em đi trước hay đợi anh cùng đi?” Trương Thác đồng ý.
Giọng nói của Lâm Ngữ Lam vui vẻ hơn một chút, “Vậy thì em còn có việc phải thu xếp, nên em đi thu xếp trước một chút, buổi trưa anh có thể qua sau.”