Cảnh sát Mục đưa ánh mắt nhìn về phía Giang Tuyết Tâm, ông ta nhìn thấy Giang Tuyết Tâm cười khổ một mình, liền hiểu được Giang Tuyết Tâm cũng phát hiện có gì đó không đúng.
Phó thị trưởng Đan đứng lên và nói với một nụ cười: “Trong dự án xếp hạng bắn súng này, Á Đông và Thành Công đã hòa nhau và mỗi người ghi một điểm. Hằng Minh, không có điểm!”
Phó thị trưởng Đan nói xong đi thẳng ra khỏi hội trường.
“Ha ha, tổng giám đốc Giang xem ra lần này Hằng Minh của cô, không có cơ hội rồi” Tổng giám đốc Hồ cười híp mắt nhìn Trương Thác: “Cậu nhóc, thực lực của cậu cũng tệ quá rồi. Về nhà luyện thêm đi. Hai năm nữa.!”
“Này” tổng giám đốc Vương cũng cười ra một tiếng ngọt ngào: “Thực lực chia làm nhiều cấp độ, e răng luyện một hai năm vẫn còn lâu”
Nhận xét của tổng giám đốc Vương dường như chỉ ra.
“Nghỉ ngơi nửa tiếng, lát nữa chúng ta sẽ thi tiết phán ở bên cạnh Phó thị trưởng Đan lớn tiếng nói.
Hết người này đến người khác rời khỏi hội trường, trong cả hội trường chỉ còn lại người Hằng Minh và cảng sát Mục.
Ngay khi mọi người rời đi, cảnh sát Mục liền chạy tới trường băn, ông ta thấy rõ ràng mục tiêu mà Trương Thác vừa bắn có những lỗ đạn rõ ràng.
“Cảnh sát Mục” Giọng nói của Giang Tuyết Tâm vang lên từ phía sau cảnh sát Mục.
Cảnh sát Mục quay đầu lại, nhìn thấy Giang Tuyết Tâm đứng ở chỗ này nở nụ cười khổ.
Cảnh sát Mục thở dài thườn thượt: “Này, tôi hy vọng cô có thể thể hiện tốt trong các dự án xếp hạng tiếp theo.”
Giang Tuyết Tâm yên lặng gật đầu.
Sau nửa giờ, một đợt đánh giá vòng thi mới xuất hiện, đó là đánh giá lý thuyết, Trương Thác và những người được mời bởi hai công ty còn lại lần lượt trả lời một số câu hỏi chuyên môn và cơ bản, khi đặt câu hỏi không nên có mặt người khác.
Trước khi Trương Thác đưa ra đánh giá lý thuyết này, người đội trưởng trung niên đã tìm Trương Thác rằng: “Trong công việc kinh doanh của chúng tôi, bất cứ khi nào anh cũng phải đặt sự an toàn của người khách hàng lên hàng đầu thì đều đúng. Anh chỉ cần nhớ điều này, lý thuyết thì anh không thể đi được sai lầm”
“An toàn của khách hàng?” Trương Thác lộ ra vẻ trâm tư sau khi nghe được lời nói của đội trưởng trung niên, liền gật đầu, đi vào trong phòng tham gia thi lý thuyết.
Bên ngoài, người thuộc bảo vệ Hằng Minh đang hồi hộp chờ đợi.
Đội trưởng trung niên đi tới bên cạnh Giang Tuyết Tâm, hỏi: “Tổng giám đốc Giang, cô nói người này, lý thuyết có thể thi được không?”
“Chắc… được…” Giang Tuyết Tâm có chút không rõ đáp lại.
Đội trưởng trung niên vẻ mặt có phần lo lắng, nhưng nghe xong câu trả lời của Giang Tuyết Tâm thì lại càng trở nên mạnh mế hơn.
Hơn hai mươi phút sau, Trương Thác, Khâu Mạnh và Xương Hiểu Phương bước ra khỏi phòng thi đặc biệt.
Người của Hằng Minh đều nhìn Trương Thác đầy chờ đợi.
“Chàng trai trẻ, câu trả lời của anh như thế nào!” Đội trưởng trung niên không kịp chờ đợi đi tới phía Trương Thác hỏi.
Trương Thác sờ sờ mũi: “Hảẳn là không sao”
Nghe Trương Thác nói như vậy, đội trưởng trung niên an tâm: “Chỉ cần an toàn của chủ nhân là ưu tiên hàng đầu, thì tuyệt đối không có vấn đề gì”