“Thai Đức Long?” Trương Thác chậm rãi thốt ra một cái tên.
Thai Đức Long, rất ít người biết tên anh ta và anh ta cũng không nằm trong bảng Bách Cường nhưng thực lực của anh ta có thể nghiền nát bất kỳ người nào trong top một trăm đó.
Ở Đại Nam có một tổ chức tên là Thái Thượng.
Trong tổ chức Thái Thượng có tổng cộng hai mươi ba người, hai mươi ba người này đều là cao thủ, họ thi hành những nhiệm vụ khó khăn nhất của Đại Nam.
Hai từ Thái Thượng có uy danh vô cùng hiển hách trên thế giới.
Thai Đức Long chính là lãnh tụ trong tổ chức Thái Thượng đó!
Thật ra trong lòng Trương Thác khá kính trọng tổ chức Thái Thượng này, không phải vì thực lực mà là cách làm người của họ.
Trong hai mươi ba người của Thái Thượng, dù đặt bất kỳ ai vào thế lực bí mật thì họ đều có thể được hưởng đãi ngộ siêu cao nhưng họ lại luôn yên lặng dâng hiến, đây là điều làm Trương Thác rất khâm phục.
Thai Đức Long xuất hiện khiến Trương Thác không ngờ đến.
“Hiếm khi Quân Vương Địa Ngục đại nhân có thể nhớ đến một nhân vật nhỏ bé như tôi” Thai Đức Long đứng trên đài và nhìn chằm chằm vào Trương Thác.
“Sao nào, anh muốn ra mặt cho thôn họ Lý sao?” Trương Thác tươi cười, đồng thời phất tay nhằm ngăn động tác của các Địa Ngục Hành Giả lại.
Hai chiếc xe bọc thép cùng dừng lại, trên mỗi chiếc xe có mười ba tên lính được võ trang đầy đủ, tư thế và động tác của họ đều đúng chuẩn tinh anh.
Khi hai chiếc xe bọc thép dừng lại thì chợt có thêm hai chiếc xe tăng loại nhẹ chậm rãi trờ tới.
Bánh xích nặng nề khiến người ta vô cùng áp lực, đại bác đen ngòm kèm theo sự khắc nghiệt làm cho người ta khó thở.
Sau Thai Đức Long bỗng có hơn mười bóng người nữa xuất hiện trên tế đàn của thôn họ Lý với tốc độ cực nhanh, tất cả đều nhìn chằm chằm vào Trương Thác, nét mặt của mỗi người đều có xu thế như đang lâm vào đại dịch.
Hơn mười bóng người đó đều là thành viên của Thái Thượng, khi đối mặt với Quân Vương Địa Ngục trong truyền thuyết thì dù Quân Vương Địa Ngục chỉ có một người họ cũng phải không thận trọng.
“Quân Vương Địa Ngục, bảo người của anh giải tán đi, tôi sẽ có lời giải thích hợp lý với anh về chuyện này” Một giọng nói vang lên từ sau lưng Trương Thác.
Trương Thác quay lại nhìn người đang đến.
Đấy là một người đàn ông hơn sáu mươi tuổi, tóc mai đã nhuốm màu sương giá, cả người lộ rõ cảm giác uy nghiêm làm người khác không dám nhìn thẳng.
Trương Thác nhếch môi khẽ bật cười: “Ồ, không ngờ một cái thôn bé tí thế này có thể buộc Số Bốn của Đại Nam đích thân đến đây”
Người vừa đến chính là thủ trưởng Số Bốn của Đại Nam, là một nhân vật tầm cỡ thường xuất hiện trên tin tức!
Đường đường là thủ trưởng Số Bốn của Đại Nam lại đích thân đến đây chỉ vì một cái thôn họ Lý, điều này khiến Trương Thác càng nghỉ ngờ thân phận của thôn này.
Thủ trưởng Số Bốn nhìn lên trên tế đàn rồi nói: “Thôn trưởng Lý, thả người đi”
“Thả người!” Lần này thôn trưởng Lý không nói gì nữa chỉ phất tay hạ lệnh.
Cô gái trẻ kia tỏ vẻ không vui: “Tộc trưởng, chúng ta…”