Trương Thác gật gật đầu, “Khả năng sau lại càng lớn, gia tộc che dấu nhiều năm không ra như vậy, coi như là muốn thử thái độ của một số người, cũng sẽ làm ra chuyện tiêu diệt nhà họ Chúc, xem ra, ông gìa Chúc Nguyên Cửu này, vẫn chưa từng buông tha”
Lúc trước, chính là Chúc Nguyên Cửu tìm được Trương Thác, nói cho Trương Thác bí mật đó, là ở phía dưới mộ tổ của nhà họ Chúc, Trương Thác thấy được bức kiếm đồ, lần đầu tiên hiểu được khí tức đáng sợ.
Lúc ấy Chúc Nguyên Cửu, đã nói cho Trương Thác biết, có thế lực thần bí đang rục rịch muốn động tay, Chúc Nguyên Cửu cũng là người trong gia tộc có võ thuật cổ truyền, đối với mấy thứ này ông ta hiểu rõ nhất.
Trương Thác tựa vào chỗ ngồi xe ngựa, nhắm mắt lại, trong miệng thì thâm: “Ông già Chúc à ông già Chúc, rốt cuộc ông biết cái gì, mới có thể để cho gia tộc kia ra tay tàn ác như thế?”
Nửa giờ sau, một chiếc máy bay tư nhân thuộc về nhà họ Hoàng châu Âu, bay lên cao, đi thẳng đến Châu Xuyên, tổng cộng mất gần mười sáu giờ đi.
Thời gian ở Đại Nam nhanh hơn sáu giờ so với châu Âu.
Trên đường đi, Trương Thác đang suy nghĩ, rốt cuộc là cái gì, sẽ khiến nhà họ Chu đột nhiên làm ra chuyện lớn như vậy, một gia tộc xếp thứ chín kích động mạnh mẽt!
“Lúc trước, người của nhà họ Chúc vì sao phải cố ý lừa dối tôi, che giấu uy lực thật sự của khí tức, còn nữa, bọn họ có được tín vật của ông già Lục, lại có liên hệ gì với ông già Lục đây?”
Tâng tầng sương mù dâng lên trong lòng Trương Thác, khiến Trương Thác chỉ cảm thấy vô cùng phiền lòng.
Gần mười sáu giờ bay, Trương Thác xuất hiện tại sân bay Châu Xuyên lúc 1 giờ trưa.
Trương Thác đánh xe, đi thẳng đến tập đoàn Nhất Lâm, lúc này đây, Trương Thác đã xác định, sẽ cùng nhà họ Chu sinh ra xung đột, mà trước đó, Trương Thác cần giải quyết một chút vấn đề an toàn của Lâm Thuỳ Hân.
Lực lượng gia tộc, khác với thế lực ngâm bình thường, Trương Thác đến bây giờ, đều không biết rõ, trận chiến này sẽ xảy ra chuyện gì, trong lòng Trương Thác cũng không rõ ràng, nhưng nhất định phải đánh.
Thứ nhất, cho dù là Trương Thác cùng Chúc Nguyên Cửu có giao tình, hay là quan hệ giữa Chúc Nguyên Cửu và ông già Lục, cũng có thể là thân phận trước khi ông già Lục đến đây, cũng không thể để Trương Thác là hậu duệ duy nhất của người bảo vệ võ thuật cổ truyền Đại Nam ngồi nhìn như vậy.
Thứ hai, bản thân Trương Thác cũng phải tìm ra, trong chuyện này còn có bí mật gì.
Sự xuất hiện của gia tộc, mang đến cho Trương Thác áp lực rất lớn, thái độ của gia tạm thời không rõ ràng, Trương Thác tuy rằng đã tiêu diệt hai gia tộc nhà họ Triệu và nhà họ Hoàng, nhưng cũng không cho rằng tất cả gia tộc đều là kẻ thù, đương nhiên, cũng sẽ không coi những gia tộc đó là bạn tốt.
Giữa bạn bè và kẻ thù, nói trắng ra, chỉ là một sự thay đổi lợi ích.
Nhà họ Đường nguyện ý cùng Trương Thác chia sẻ phương pháp sử dụng linh thạch, thì cũng chính là bạn tốt.
Mà nhà họ Hoàng thì muốn tranh giành tòa thạch sơn đó với Trương Thác thì bị Trương Thác diệt trừ.
Thế giới của bọn họ, bạn bè và kẻ thù rất đơn giản.
Trương Thác ngồi ở hàng ghế sau xe, nhìn ra ngoài cửa sổ, nghĩ làm thế nào mới có thể bảo đảm tốt nhất sự an toàn của Lâm Thuỳ Hân.
Một chiếc xe ủi đất lớn xuất hiện trong tâm mắt Trương Thác.
“Người lái xe, dừng lại!” Trương Thác đột nhiên hô to một tiếng.
Người lái xe phanh mạnh và đậu xe bên đường.
Trương Thác trực tiếp ném ra ba trăm đồng, không đợi tài xế tìm tiên, đã mở cửa xe lao xuống.
Trên đường đến Sân bay, chỉ cần đi qua viện phúc lợi.