Cao thủ bậc nhất của nhà họ Cơ Cơ Thịnh Nhân, chủ nhân nhà họ Khương Khương Phát Thần, chủ nhân nhà họ Bạch Bạch Vân Thiên lúc này cũng đều ngồi ở rìa khu rừng. Đệ tử của ba gia tộc lớn đều nghiêm túc đứng xung quanh.
Trên bầu trời, mưa rơi tí tách, ở đây không ai bung dù, trong không khí có chút lạnh lẽo.
“Trang chủ Tiếu gia trang, Tiếu Tinh Hàn đến!”
Lại một tiếng hô lớn từ lối vào rừng truyền đến.
Tiếu Tỉnh Hàn một thân một mình từ cửa đi vào, nhìn xung quanh một vòng, hơi cúi người với ba gia tộc lớn, sau đó ngồi ở chỗ ngoài cùng.
Từng tiếng hô lớn từ cửa vào của rừng truyền đến, lần lượt từng bóng người đi đến, sau đó chọn vị trí thích hợp mình nhất mà ngồi xuống.
Ở sa mạc Sossusvlei.
Trương Thác đứng dưới ánh mặt trời chói chang, không chế khí trong cơ thể, dung nhập trong kinh mạch.
Theo một tiếng ầm vang lên, rốt cuộc Trương Thác dung nhập một luồng khí vào trong kinh mạch cánh tay phải của mình, để dung nhập luồng khí này đã hao phí ba tiếng của anh.
Lúc này trong nháy mắt luồng khí dung nhập vào kinh mạch, cát dưới chân Trương Thác, đột nhiên nổ tung.
“Lấy khí thay đổi hoàn cảnh quanh người!” Trên mặt Trương Thác lộ ra vẻ vui mừng: “Công pháp này quả nhiên rất mạnh”
Hiện tại Trương Thác có thể cảm nhận rõ ràng sức mạnh khổng lồ trên cánh tay mình.
“Lần đầu tiên thành công, là lâu nhất, tiếp theo sẽ dễ dàng hơn nhiều” Trương Thác nín thở tập trung tinh thần, tìm kiếm cảm giác đưa khí dung nhập vào kinh mạch, tiếp tục tiến hành.
Bước đầu tiên của Diệt thế đồ lục chính là dung nhập khí vào trong mỗi kinh mạch của cơ thể.
Thành phố, trong rừng, bốn giờ chiều.
Chỗ ngồi phía sau trong rừng đã gần hết, những thế lực ngầm lớn mạnh đều kéo nhau đến.
Nhà Nam Cung ở Tước Thành, ngồi ở hàng thứ hai, nhà họ Nhạc ở Hàng Thị cũng ngồi hàng thứ hai, vị trí hàng đầu, ngoại trừ ba nhà đứng đầu ở thủ đô, hầu như đều trống, mọi người hiểu rõ, vị trí này, chắc chắn sẽ có người tới ngồi.
Sáu giờ chiều.
Trên bầu trời thủ đô mưa vẫn rơi không ngừng, còn có xu thế ngày càng nặng hạt, nước mưa làm ướt quần áo của mọi người, lại không có ai kêu một tiếng, đều im lặng ngồi ở đây.
Đại hội các cổ võ thế gia lần này, vốn nên là một bữa tiệ lớn, nhưng bởi vì kết cục của đảo Ánh Sáng, các thị tộc nổi dậy mạnh mẽ, mà biến thành bộ dáng hiện tại.
Đột nhiên một tiếng cười to phá vỡ sự im lặng quỷ dị ở đây.
“Ha ha ha, mấy người Tiêu thị, nhiều năm như vậy cũng không có gì tiến bộ à, thực lực vẫn kém như vậy!” Tiếng cười †o này từ cửa vào rừng truyền đến.
Hai bóng người rất nhanh đi vào trong, hai người đều đạp không mà đi, chỉ một màn này, khiến nhiều thế lực ngầm phải trợn to hai mắt.
Đạp không mà đi, ở trong mắt bọn họ, đây là cấp bậc thần tiên!
Hai người này đều ở tuổi trung niên: “Ông cười Tiêu thị tôi không có tiến bộ, Tô thị của ông không phải cũng giống vậy sao, tới đây cho tôi xem thử, thực lực của ông thế nào rồi!”
Hai người chiến đấu trên không trung, tốc độ nhanh đến nỗi phần lớn người ở đây đều nhìn không rõ, mỗi người đánh ra một chưởng, trực tiếp đánh gãy thân cây đại thụ, uy lực như vậy, làm cho người của thế lực ngầm đều phải hít khí lạnh một hơi.