Mục lục
Con Rể Quyền Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1487:


Trong ánh mắt của Tổ Lâm, Trương Thác nhìn thấy lửa giận hừng hực kia.


Trương Thác mở miệng: “Tổ Lâm, tôi hỏi cậu, bây giờ cậu muốn làm gì?”


“Tôi muốn chơi chết bọn họ” Tổ Lâm nắm chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi nói.


Trương Thác nhướng mày: “Nói rõ, là chơi chết người mới vừa đánh nhau với cậu hay là chơi chết bọn họ?”


“Chơi chết bọn họ, từng sỉ nhục người của tôi, từng ức hiếp người của tôi đều phải chết” Tổ Lâm dùng sức nắm chặt nắm đấm, móng tay của cậu ta đã khảm vào trong thịt, có thể thấy được sự thù hận trong lòng anh ta đáng sợ đến cỡ nào.


Thời gian vài ngày như vậy, Tổ Lâm bị người ta ức hiếp đủ điều, đủ loại sỉ nhục, cơn tức như vậy đều tích tụ hết trong lòng cậu ta, cộng thêm mấy năm chịu đựng ngày xưa của cậu †a, vào khoảnh khắc này hoàn toàn bùng nổ, sức mạnh tiêu cực như vậy vô cùng đáng sợ.


Trương Thác võ vai Tổ Lâm: “Có chuyện, tôi cần nhấn mạnh cậu một chút, cậu là người trưởng thành, cũng là một người đàn ông, cậu phải phụ trách vì lời nói của mình, cho nên trước khi cậu ra bất cứ quyết định gì cũng phải cân nhắc cẩn thận, một khi quyết định thì không thể đổi ý, bây giờ tôi hỏi cậu câu cuối, cậu rốt cuộc muốn làm thế nào? Tôi không ép cậu, nghĩ kỹ rồi trả lời tôi”


Trương Thác vừa dứt lời, Tổ Lâm ngay lập tức lên tiếng: “Tôi nghĩ kỹ rồi, tôi muốn chơi chết bọn họ”


“Được, đây là quyết định của cậu” Trương Thác vỗ tay phát ra tiếng, sau đó không tiếp tục nhiều lời với Tổ Lâm nữa, xoay người sang chỗ khác, nhìn về phía Tào Chung: “Giám đốc Tào, tôi vừa nói với ông rồi, quy củ giám đốc Tào ông lập, tôi cảm thấy vô cùng hợp lý, đàn ông phải dùng nắm đấm giải quyết, cho dù một bên chết ở đây cũng cam tâm tình nguyện, chẳng qua tôi vẫn cảm thấy, giám đốc Tào anh bên này hai người đánh một người không hợp lý.”


“A? Vậy tổng giám đốc Trương anh cảm thấy thế nào?” Tào Chung phất tay, tất cả đám người an Hựu Hùng ở đây đều đi về phía này, mỗi người đều xoa tay, cười lạnh, một số người không ngừng dùng ánh mắt đánh giá những cô gái của Hằng Minh kia, nhếch miệng nở nụ cười tàn nhẫn, không biết suy nghĩ cái gì.


Trận xôn xao bên này đã sớm khiến An Đông Hưng chú ý, bản thân An Đông Hưng cho rằng mọi người đến nói vài lời là xong, thật không ngờ chuyện càng náo loạn càng lớn, bây giờ nhìn bảo vệ công ty hai nhà đều sắp đánh nhau, An Đông Hưng với tư cách người uỷ thác lần này đương nhiên không thể nhìn chuyện xảy ra như vậy, vội vàng tới hoà giải.


“Giám đốc Tào, tổng giám đốc Trương, bây giờ chúng ta cũng đều là châu chấu cột trên một sợi dây thừng, sa mạc này cũng không biết có thể đi ra hay không, mọi người hoà thuận thì phát tài, hoà thuận thì phát tài”


“Ngài An, chuyện này bây giờ không liên quan tới anh, tôi chỉ hy vọng anh không nên nhúng tay” Tào Chung liếc nhìn An Đông Hưng: “Tổng giám đốc Trương đã không phục quy củ của tôi, vậy tôi muốn hỏi một chút tổng giám đốc Trương muốn quy củ thế nào, anh ta muốn thì Tào Chung tôi sẽ cho anh ta”


“Ha ha” Trương Thác khẽ cười một tiếng, không sao cả nhún vai: “Tổng giám đốc Tào, các ông hai người đánh một người đương nhiên không thích hợp.”


“Vậy anh nói xem anh cảm thấy thế nào mới phù hợp” Một người đan ông cao to vạm vỡ Hừu Hùng bước lên, vẻ mặt tức giận trừng mắt Trương Thác: “Con mẹ nó anh hôm nay nếu không làm hài lòng ông đây thì ông đây sẽ bẻ gãy răng anh”


Trương Thác khẽ gật đầu, duõi lưng một cái: “Thật ra tôi cảm thấy dựa theo cách làm của quý công ty có lẽ nên là mười người đánh một người mới đúng”


Mọi người ở đây vốn cho rằng Trương Thác sẽ nói gì phải căn bồng, nhưng ai cũng không ngờ Trương Thác vậy mà nói để bọn họ mười người đánh một người như vậy, chuyện này khiến đám người Tào Chung đều khế sững sờ, sau đó chợp phản ứng kịp, Tào Chung mắng to: “Mẹ nó, họ Trương, anh đùa ông à?”


Trong nháy mắt khi chữ “anh” trong miệng rơi xuống, cả người anh biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa thì anh đã đến gần Tào Chung, hơn nữa đánh một quyền vào mặt Tào.


Chung, Tào Chung sao có thể thấy rõ động tác của Trương Thác, khi ông ta phát hiện không ổn thì trên mặt bên đã truyền đến cảm giác đau nhói.


Chỉ một nắm đấm, Tào Chung đã bị Trương Thác đánh bay ra ngoài mấy mét, bốn năm chiếc răng hàm đều rơi ra từ trong miệng, cả khoang miệng đầy máu tươi.


Đây là lần đầu tiên Trương Thác ra tay kể từ khi gia nhập đội ngũ uỷ thác này, cách làm của anh, thân thủ của anh khiến bảo vệ mấy công ty lớn con lại, bao gồm An Đông Hưng đều khiếp sợ.


An Đông Hưng từng thấy video Trương Thác trợ giúp Giang Tuyết Tâm bình xét cấp bậc, nhưng trong video, Trương Thác cũng không mạnh tới mức này, khiến anh ta ngay cả bóng dáng Trương Thác cũng không thấy rõ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK