Trương Thác gật đầu: “Lúc này mới giống dáng vẻ tới nói chuyện hợp tác, băng không chỉ có thái độ là không đủ.”
Trương Thác quay người ngồi xuống, tựa trên ghế salon, đồng thời nói email cho tổng giám đốc Hạ.
Mấy phút sau, chuông điện thoại của Trương Thác vang lên, là có email gửi tới.
Trương Thác một tay bưng chén trà, một tay cầm điện thoại, liên tục lật xem.
Trương Thác không lên tiếng, tổng giám đốc Hạ cũng không mở miệng, Hạ Hòa Mi ngồi ở bên cạnh tổng giám đốc Hạ, trong mắt lộ vẻ oán niệm nhìn chằm chằm Trương Thác.
Tổng giám đốc Hạ vỗ vỗ sau lưng Hạ Hòa Mi, ý bảo để cho cô thả lỏng.
Mười mấy phút sau, Trương Thác để điện thoại xuống, sau đó đứng dậy đi rót nước nóng vào tách trà.
Tổng giám đốc Hạ thấy một cảnh như vậy, thở dài, thấp giọng nói: “Con gái à, lần này chúng ta gặp phải cao thủ, e rằng mọi chuyện không như con nghĩ”
Tổng giám đốc Hạ chép miệng nhìn bóng lưng Trương Thác: “Mỗi một cách làm của cậu ta đều đang tạo áp lực lên chúng ta, mỗi một động tác nhỏ của cậu ta đều đang thử thăm dò điểm mấu chốt của chúng ta, người này nhìn tuổi còn trẻ nhưng thủ đoạn của cậu ta vậy mà tương đối cay độc, con không thể chiến đấu được với cậu ta, chờ con chú ý hơn chút phương pháp đàm phán của cậu ta, tin bố đi, đối với con là một cơ hội học tập hiếm có”
Tổng giám đốc Hạ vừa dứt lời, Trương Thác liền quay trở về.
Đặt chén trà lên bàn, Trương Thác khế tựa lên ghế sa lon, mở miệng nói: “Số liệu tôi đã nhìn, làm vô cùng tỉ mỉ, các người đã điều tra thị trường Châu Xuyên sao?”
“Đã làm ba tháng” Tổng giám đốc Hạ trả lời: “Ba tháng này chúng ta đại khái thống kê mức độ tiêu thụ trung bình cùng với hướng tiêu dùng của người dân Châu Xuyên, bởi vì khai thông thương mại toàn bộ Tây Bắc, người dân Châu Xuyên rất dễ dàng và cũng rất vui lòng tiếp nhận những thứ mới mẻ, hơn nữa bởi vì môi trường địa mạo, dân cư nơi này càng hướng tới phong cách vùng sông nước Giang Nam, đây cũng là khu thương mại vùng sông nước Giang Nam mà Hạ Ngọc Mỹ chúng tôi dự định xây dựng ở Châu Xuyên, tập hợp môi trường và thương mại làm một thể”
Trương Thác duỗi ngón tay gõ trên bàn: “Các người dự định đầu tư bao nhiêu?”
Tổng giám đốc Hạ vươn một ngón tay ra: “4500 tỷ”
“Ha ha” Trương Thác đột nhiên nở nụ cười: “4500 tỷ?
Thứ cho tôi nói thẳng, số tiền các người đầu tư trong khoảng thời gian ngắn khó có thể lấy vốn về, một ngàn mẫu đất này của Nhất Lâm chúng tôi có thể tạo ra thứ tốt hơn trong khoảng thời gian này, 4500 tỷ đối với Nhất Lâm chúng tôi cũng không phải vấn đề gì, cho nên hãy suy nghĩ về nó trước khi ông nói ra.”
Tổng giám đốc Hạ hít sâu một hơi, trong lòng không khỏi dựng thẳng một ngón tay cái với Trương Thác.
Lời nói của Trương Thác nghe thì chỉ là một đống lời vô ích, còn hơi có ý khoe khoang, nhưng ý tứ hàm chứa trong lời nói của anh cũng rất nhiều, đầu tiên là thể hiện thực lực với Hạ Ngọc Mỹ, thứ hai là nói cho Hạ Ngọc Mỹ biết, tôi không hợp tác với anh cũng không có vấn đề gì.
Những lời này của Trương Thác rất khéo léo tránh được một vấn đề mấu chốt, đó chính là con đường mà Hạ Ngọc Mỹ đưa đồ vào, Nhất Lâm không có, nhưng Trương Thác đã đưa tổng giám đốc Hạ vào một sai lầm.
Theo lý mà nói, với kinh nghiệm của tổng giám đốc Hạ căn bản sẽ không dễ dàng lừa một cách dễ dàng như vậy.
Nhưng từ khi Trương Thác xuất hiện đến bây giờ gây áp lực tâm lý cho tổng giám đốc Hạ, khiến tổng giám đốc Hạ theo anh.
“Để tôi nhìn lại thành ý của các người đi”
tiếp tục lên tiếng: “Ý của Nhất Lâm chúng tôi là, mảnh đất này, chúng ta có thể cho các người thuê theo thời hạn, mà giá tiền thuê phải điều chỉnh dựa theo tình huống thị trường lúc đó, lợi nhuận từ con đường thương mại trong tương lai của Hạ Ngọc Mỹ các người, Nhất Lâm chúng tôi muốn lấy ba mươi phần trăm, nếu như Hạ Ngọc Mỹ các người chẳng may phá sản, Nhất Lâm chúng tôi có quyền thu hồi tổn thất từ con đường thương mại kia”