Mỗi một người phụ trách của cơ quan hành chính đều có thực lực rất mạnh mẽ, họ am hiểu nhiều lĩnh vực khác nhau, ám sát, đánh trực diện, chiến đấu, kích nổ, mỗi người đều là người giỏi nhất trong số những người giỏi nhất, sau khi nghỉ hưu thì họ có thể toại nguyện đến đảo Ánh Sáng và sống ở nơi thánh địa đó, đời sau của họ cũng sẽ nhận được phần phúc của họ và sự ban phúc của đảo Ánh Sáng.
“Lão đại, những tòa kiến trúc ở đây hình như có gì đó không ổn lắm” Bạch Trình chau mày lại, sau khi quan sát một lúc anh ta cứ cảm thấy có gì đó kỳ lạ nhưng lại không nói nên lời.
“Bình Nhật Thanh, công ty kiến trúc ở tình thành này đều do người họ Triệu nắm quyền sao?” Trương Thác không trả lời câu hỏi của Bạch Trình mà quay qua hỏi người lái xe.
“Đúng vậy” Bình Nhật Thanh gật đầu: “Những cấp cao ở cái huyện thành này, từ quan chức tới doanh nghiệp đều mang họ Triệu cả”
“Vậy thì hiểu rõ rồi” Trương Thác gật đầu cười nói.
“Hiểu rõ gì vậy lão đại?” Khuôn mặt Bạch Trình hơi ngơ ngác.
“Quy hoạch” Trương Thác đưa tay ra chỉ về một tòa cao ốc trước mặt: “Dừng xe ở đây đi, chúng ta đi lên xem thử”
Tòa cao ốc Trương Thác đang chỉ chính là kiến trúc mang tính tiêu biểu của Thành phố, độ cao của tòa nhà đứng top ba ở cả cái huyện thành này.
Bình Nhật Thanh dừng xe xong, cả ba người cùng đi vào trong tòa nhà, khi đến nơi cao nhất của tòa cao ốc thì có thể nhìn thấy cả cái huyện nhà họ Triệu.
Trương Thác nhìn xung quanh và mở miệng nói: “Trước kia tôi từng bị ép nhìn thấy qua một chút bát quái Cửu Cung, lúc vừa mới vào Thành phố đã cảm thấy có chút kỳ lạ rồi, kiến trúc vòng ngoài của cái huyện thành này đều có chung một quy luật khiến cho vòng ngoài huyện tạo thành một cái sừng, đường phố cũng không giống những thành phố khác tại thành chữ tỉnh điền mà là một vòng tròng lên một vòng, trong mỗi vòng đều có vài nơi tiếp giáp với nhau”
Bạch Trình đứng bên cạnh Trương Thác quan sát toàn Tình thành, cái huyện nhà họ Triệu này đứng từ trên cao nhìn xuống giống như một trận đồ bát quái vậy! Họ sắp xếp những quẻ trong bát quái: Càn cung, Khảm cung, Cấn cung, Chấn cung, Trung cung, Tốn cung, Ly cung, Khôn cung, Đoái cung chín thành phần này tạo thành một khu vực!
Cả thành phố biến thành một cái trận đồ bát quái, trông thật là quái dị, Bạch Trình hít một hơi thật sâu: “Lão đại, anh nói xem tên họ Triệu kia muốn làm gì đây?”
“Không biết, những thế lực được lưu truyền từ thời cổ đều rất thần bí, lão già ở nhà cậu chẳng phải cũng thế sao, hãy quan sát thêm đã” Trương Thác thầm ghi nhớ trong lòng cách bố cục của huyện thành này lại.
Huyện nhà họ Triệu, trong một đại viện nằm ở bên cạnh huyện lị, một người đàn ông trung niên khoảng hơn năm mươi tuổi đang ngồi dưới một gốc cây cổ thụ trong viện, ngâm một chén trà nóng.
Chén trà chậm rãi bốc lên từng làn hơi khói.
Người đàn ông trung niên nâng chén trà lên, chậm rãi mở miệng: “Ra đây đi, ngài lặng yên không một tiếng động tiếp cận nơi đây, xem ra cũng không phải là kẻ yếu”
“Ha ha, tộc trưởng Triệu quả nhiên là danh bất hư truyền”
Một tiếng cười ngọt ngào vang lên bên tai người đàn ông trung niên, có điều chủ nhân của giọng cười ngọt ngào đó cũng không hề lộ diện.
Người đàn ông trung niên nhẹ nhàng thổi chén trà, sau đó nhấp lấy một ngụm, nói: “Ngài đến Triệu thị chúng tôi có lẽ không phải là để làm khách”
“Tộc trưởng Triệu, tôi đến đây là muốn kết thành bạn bè cùng với Triệu thị”
“Lén lén lút lút như vậy, cũng không phải là cách thức để kết bạn đâu” Người đàn ông trung niên đặt chén trà xuống.
“Tộc trưởng Triệu, tôi có đem theo quà tặng đến đây, nếu như ông nói như vậy, thật sự làm cho tôi cảm thấy bị tổn thương vô cùng đấy!”
Một luồng sáng sắc bén đột nhiên lao ra từ bên ngoài bức tường viện bay về phía người đàn ông trung niên, người đàn ông trung niên cười nhẹ một tiếng, cơ thể khẽ động đậy, loáng một cái liền trốn được luồng sáng sắc bén này, là một con dao găm ngắn.