Sorry cả nhà nhé, hôm nay mình lên hơi trể!
Kha Mộc Lan vừa nghe lời này, vội vàng lắc đầu, “Hưng Trí, em không có ý này, anh ngàn vạn lần đừng hiểu lầm, em chỉ là đang suy nghĩ, chuyện này, đối với anh sẽ có ảnh hưởng gì, đám người Tào Trường Lam lòng người tàn nhãn, nếu biết tòa thạch sơn dưới danh nghĩa của anh, nhất định sẽ ra tay với anh”
Mộc Lan vẫn có chút do dự.
Người thanh niên nghe Kha Mộc Lan nói, mỉm cười, “Mộc Lan, anh thật sự rất vui vì em có thể quan tâm anh như vậy, thế nhưng hiện tại, cũng không phải là lúc nghĩ như thế, sự an toàn của chú mới quan trọng nhất, việc này không thể kéo dài được nữa, nếu em nói người Tào Trường Lam sắp xếp đã tới, ngày mai khẳng định chính là hạn chót Tào Trường Lam đưa ra, như vậy đi, sáng sớm ngày mai, anh sẽ đi tìm em”
“Được” Kha Mộc Lan gật đầu.
Sau khi Kha Mộc Lan cùng anh ta nói chuyện chỉ tiết, đã trực tiếp rời đi.
Sau khi Kha Mộc Lan đi, người thanh niên cười lạnh một tiếng, lấy điện thoại di động ra, gọi một số điện thoại lạ, “Này, ông chủ Tào, là tôi, Thang Hưng Trí, vấn đề bên này, tôi đã giải quyết cho anh, chuyến đi này của ông chủ Tào, ít nhất có thể kiếm được một tỉ rưỡi, có thể để ra cho tôi 30% chứ?”
Thang Hưng Trí đang gọi điện thoại, anh ta hoàn toàn không chú ý tới, ngay bên ngoài vách tường mình đang đứng, đang có một người.
Trong lòng Trương Thác tính toán lời của Thang Hưng Trí, nói như vậy, người biết tòa thạch sơn này, không phải là số ít, sau lưng Tào Trường Lam kia, là người gia tộc nào đây?
Trương Thác đương nhiên sẽ không cảm thấy sẽ có một tập đoàn tới thu tòa thạch sơn này, cho tới nay, gia tộc cũng không phải thật sự bị cô lập, bọn họ chỉ là không lộ diện trước công chúng mà thôi, giống như nhà họ Triệu, bọn họ sống trong đám người tỉnh Vân Điền, khẳng định cũng có nhiều gia tộc khác để ý.
Hiện tại, tòa thạch sơn này mới lộ diện không lâu, đã bị người ta nhìn chằm chằm, nếu không phải gia tộc lớn, Trương Thác cũng không nghĩ ra rốt cuộc còn có thế lực gì khác có thể chống đỡ được phía sau.
Trương Thác thấy Thang Hưng Trí đã chấm dứt cuộc gọi, thoải mái nằm ở đó nghỉ ngơi, anh đã lặng lẽ rời đi, hôm nay phát hiện ra điều này, khiến Trương Thác quyết định quan sát thêm một ngày nữa, anh nhất định phải để ý kĩ, chuyện lần này, sẽ không bao giờ bị người khác biết, đây cũng là nguyên nhân lần này Trương Thác tới đây, không mang theo Thạch Vương, ngược lại hạn chế sự tự do của Thạch Vương.
Trương Thác để Thạch Vương ở lại trên đảo, cấm anh ta liên lạc với thế giới bên ngoài, thứ nhất, là lo lắng Thạch vương kể chuyện này truyền ra ngoài, dù sao sự việc cũng vô cùng trọng đại.
Thứ hai, là cố ý tạo ra sương mù, để cho tất cả những người liên quan đến việc này xuất hiện, anh nhất định sẽ xử lý nó.
Sau khi Trương Thác rời khỏi quán trà, anh nhanh chóng liên lạc với người phụ trách Đảo Ánh Sáng ở Thành phố Xuân Hoa, biết được ngọn núi vẫn được trông coi thật tốt.
Một đêm, lặng lẽ đi qua.
Sáng sớm hôm sau.
Một chiếc Ferrari màu đỏ lái trên đường phố Thành phố Xuân Hoa, Kha Mộc Lan một tay lái xe, một tay cầm điện thoại di động, “Sự tình đã được điều tra rõ ràng chưa?”
“Cô chủ, tra được rồi, Tào Trường Lam chính xác thu một người mua thần bí ba trăm triệu tiền đặt cọc, chính là ngọn núi đó.”
Nghe được tin tức của người trong điện thoại, Kha Mộc Lan gật đầu, cúp điện thoại, đi thẳng đến Thạch Trung.
Thạch Trung nằm ở ngoại ô thành phố, chính là một phòng mặt tiền hơn ba trăm mét vuông, đừng nhìn Thạch Trung không lớn, bên trong chỉ cất giữ đá, mà những người cùng cấp bậc Vương Thạch, đi đến nơi này đều có thể nói là đánh cuộc.
Kha Mộc Lan dừng xe ở cửa Thạch Trung, tiện tay ném chìa khóa cho một người ở cửa, bước nhanh vào bên trong Thạch Trung.
Lúc này, bên trong Thạch Trung đã có không ít người, đều đến xem đá.