Ferreth hít một hơi thật sâu: “Xem ra như vậy, tôi phải sắp xếp một ít đội thi công đến đây, cứ như vậy thì xem ra mấy ngàn công nhân vẫn không đủ dùng”
Bạch Trình nuốt nước bọt: “Lão đại, em thật sự rất tò mò, bên dưới lòng đất rốt cuộc là có cái gì?”
Trương Thác nghĩ nghĩ rồi trả lời: “Có một thế giới mới hoàn toàn.”
“Thế giới hoàn toàn mới?”
Với sự diễn đạt của Trương Thác thì mọi người vẫn đang nghỉ ngờ rốt cuộc Trương Thác muốn chỉ cái gì.
Trương Thác cười cười: “Dù sao sau này mọi người sẽ trao đổi với họ, đến lúc đó đừng để bị dọa đó!”
Lúc đầu, Trương Thác bị ném vào nhà tù địa ngục, lúc nghe thấy tuổi của họ thì sợ hết cả hồn, thậm chí còn tưởng rằng ba người này hợp tác để lừa mình, nhưng sau khi Trương Thác quan sát thấy phương thức nói chuyện của những người này, lượng kiến thức lớn trong đầu đều thuộc về triều đại sau họ thì mới hoàn toàn tin tưởng.
Những người này sống một trăm hai trăm tuổi, thậm chí hơn ba trăm tuổi mà vẫn khỏe mạnh như cũ, xác nhận rồi hiểu rõ làm cho Trương Thác mở ra cánh cửa có thế giới mới.
Một sự việc chỉ có không có khả năng và khả năng không biết chắc.
Hoặc là thế giới này không có người sống lâu, nếu có nhất định không chỉ có một.
Ferreth cất bản đồ của Trương Thác.
Trương Thác nhìn Vị Lai, hỏi: “Đã có kết quả nghiên cứu chưa?”
Vị Lai nhìn Trương Thác, lắc đầu, bĩu môi nói: “Lão đại, mặc dù ta cực kỳ không muốn chấp nhận nhưng lần trước anh cầm về hai món đồ thì nó đã thoát khỏi phạm vi của khoa học, sợ rằng chỉ có thể dùng thần học mới có thể giải thích được, ngược lại thì cục đá đó có thể ngăn cản khí kim loại, có tiến triển một ít, cho tôi thêm chút thời gian, tôi có thể phân tích ra được toàn bộ thành phần ở trong đó.”
“Được” Trương Thác gật đầu: “Gần đây anh đã nắm chắc thời gian nghiên cứu đồ vật ở phương diện này, nếu như có thể ước lượng được loại kim khí này, đối với chúng ta mà nói đây tuyệt đối là chuyện tốt.”
Vị Lai mắt đối mắt với Trương Thác, hít sâu một hơi, mở miệng nói: “Đại ca, loại kim khí này, sợ rằng có người ước lượng nó sớm hơn chúng ta.”
Trương Thác biết Vị Lai đang nói cái gì, kim khí này, ban đầu do Thiết Tăng Thiên Á dẫn người ở lại trên đảo, Trương Thác còn nhớ trên người Dương Hải được cải tạo, cũng dùng kim khí tương tự, nơi đó được gọi là thế giới thần thánh gì đó.
Như vậy, Thiết Tăng Thiên Á chắc là người của thế giới thần thánh đó.
Tin tức liên quan tới thế giới thần thánh, tổng đội trưởng đại đội Lưỡi Đao hợp tác thành công với Trương Thác, cùng hưởng thông tin, tuy nhiên còn chưa chờ Trương Thác điều tra thế giới thần thánh thật kỹ, lộ ra chuyện thị tộc và Thần Ẩn hội họp, phiền toái kéo nhau lền không dứt.
Trương Thác lắc đầu, cố gắng không nghĩ tới những thứ ngổn ngang này.
Cuộc sống trên đảo, đối với rất nhiều người là yên ổn nhàn hạ.
Dù sao bản thân mình tồn tại trên đảo Ánh Sáng, chính là vì cho người trên đảo Ánh Sáng thần phục, cung cấp một khoảng thiên đường.
Tuy nhiên, so với đám người sống yên bình kia, đám người Trương Thác tỏ ra vô cùng bận rộn.
Đám Bạch Trình thấy hội Thần Ẩn xử phạt rất mạnh làm mình tự nhận thức được bản thân chưa đủ, dường như mỗi ngày đều bận bịu tăng sức mạnh.
Trương Thác cũng như thế, mỗi một ngày anh phải làm một chuyện, chính là tưới khí lên cơ bắp cả người, đây cũng là lớp Diệt Thế Đồ Lục phải học mỗi ngày, mỗi lần tưới xong, Trương Thác cảm giác cơ bắp cả người đau nhức, anh biết đây chính là biểu hiện rằng bản thân đang càng mạnh hơn.
Liên tiếp hai ngày trôi qua.