Châu Ninh thả Tổ Lâm xuống, lạnh lùng nói: “Nếu như anh không thể tiến bộ, vậy thì anh cũng không xứng hợp tác với bọn tôi!”
Tổ Lâm nhìn người phụ nữ trước mắt, nghe những lời cô ta nói mà ngây ngẩn cả người.
Những lời Châu Ninh đang nói hiện giờ cũng giống hệt với những lời Chu Ngọc Ninh đã nói với cậu ta lúc ở Nhà hàng Tây.
“Tôi đã đợi anh mấy năm rồi, không thể chờ đợi thêm được nữa, tôi sẽ đưa ra những sự lựa chọn tốt hơn, còn anh, cứ tiếp tục làm một lễ tân không có chí tiến thủ đi!”
Tổ Lâm lắc đầu, lẩm bẩm: “Không, tôi không phải là một kẻ vô dụng, tôi vẫn luôn cố gắng mà, tôi không muốn chỉ làm một lễ tân quèn đâu!”
Châu Ninh nhăn mày, nói: “Não của anh hư rồi à? Cái gì mà lễ tân với chả không lễ tân chứ? Thần kinh!”
Ở phía đằng sau, cách hai người Tổ Lâm không xa, hơn ba mươi người vây giết Tổ Lâm cũng không đuổi sát theo nữa.
“Được rồi, Đại nhân đã mang người đi rồi, tiếp theo đây, chúng ta chỉ cần phối hợp diễn kịch với Đại nhân là được rồi”
“Ha ha”
Một người trong đám cười lạnh một tiếng, gỡ mặt nạ quỷ đang đeo trên mặt mấy người được Tổ Lâm dẫn đến xuống, sau đó tự đeo lên mặt mình và trầm giọng nói: “Vai thế lực ngầm diễn xong rồi, tiếp theo là đến vai Địa Ngục Hành Giải”
Đây là ngày đầu tiên bước vào đảo huấn luyện, phải có đến mấy ngàn người tràn lên hòn đảo này, tuy vậy, dường như đã có một phần mười số người này hoàn toàn nằm lại trên đảo chỉ trong một ngày này, thân xác, máu thịt của bọn họ sẽ trở thành phân bón cho đất đai tại đây.
“Đội trưởng, ở đây đúng là có tài nguyên vô cùng phong phú, bọn tôi tìm được rất nhiều nấm dại có thể ăn được, cộng thêm những nguyên liệu nấu ăn mà chúng ta tự mang theo, trong khoảng thời gian trước khi được tiếp tế vật tư thì hẳn là sẽ không có vấn đề gì. Khoảng thời gian này, chúng ta có thể từ từ thăm dò địa hình của nơi này, cố gắng tìm thêm nhiều vật tư nữa”
“Thảo dược cũng tìm được nhiều lắm, các loại vết thương do đao chém đều có thể chữa trị được. Tôi tìm thấy một cái hang xuôi theo chiều gió, thích hợp để nghỉ ngơi ban đêm đó.
Có thể dựng một cơ sở tạm thời để tránh rét”
Một thành viên của đội Sát Đao nói: “Mục đích của lần huấn luyện này chủ yếu là sống sót, nhân số của chúng ta nhiều hơn so với những người khác, chỉ cần không rơi vào tình huống bị bao vây cộng thêm việc làm cái gì chắc cái đó, thì chúng ta nhất định có thể vượt qua huấn luyện”
“Tôi cảm thấy không đơn giản như vậy đâu”
Hàn Như Ôn lắc đầu, phân tích: “Lúc nãy tôi đã trèo lên ngọn cây quan sát thử, diện tích của rừng mưa này cực kỳ rộng lớn, nếu nói rằng mấy ngàn người chúng ta dựa vào rừng mưa này cũng có thể sống sót đến ba tháng sau cũng không ngoa chút nào. Trong điều kiện như vậy, cuộc huấn luyện trên hòn đảo.
này vốn dĩ cũng không thể nào cứ luôn duy trì tần suất tử vong cao như vậy được. Huấn luyện lần này, tuyệt đối sẽ không đơn giản như thế đâu!”
Nghe Hàn Như Ôn nói vậy, trên mặt mấy đội viên của đội Sát Đao đều hiện lên vẻ nghiêm trọng.
Thật ra, bọn họ cũng đã từng nghĩ đến quy tắc của cuộc huấn luyện lần này, quy củ mà đảo Quang Minh đưa ra thật sự là quá đơn giản, chỉ đơn thuần là sống sót thôi sao? Phương pháp để tiếp tục sống sót có rất nhiều, cho dù chỉ ngồi ở rìa đảo bắt cá thì cũng có thể sống sót!
Phần đáng sợ nhất của cuộc huấn luyện này rốt cuộc là cái gì?
Khi màn đêm buông xuống, từ trên đảo có thể nhìn thấy bầu trời lốm đốm ánh sao.
Hàn Như Ôn chui trong một cái túi ngủ, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày và đêm rất lớn, khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu. Lỡ mà sinh bệnh ở đây, nếu chỉ là cảm mạo thông thường thì không sao, nhưng nếu mà phát sốt, vậy thì nhất định sẽ bị nguy hiểm đến tính mạng.
Trong lòng mỗi người đều rất hoang mang về cuộc huấn luyện lần này, bởi vì quy tắc huấn luyện thật sự quá mơ hồ.
Sống sót, rốt cuộc là có bao nhiêu nguy cơ chất chứa trong hai chữ đơn giản như vậy đây?