Trương Thác hướng thư ký Lý nói: “Nói với Chu Tắc, thịt không phải của anh ta, và canh không được uống. Đây không phải là thứ mà bất kỳ công ty nào ở Châu Xuyên có thể chạm vào, kể cả Nhất Lâm!”
Thư ký Lý gật đầu rồi đi ra ngoài không lên tiếng.
Ngay khi Thư ký Lý đi ra ngoài, giọng nói của Lâm Ngữ Lam vang lên: “Em thật sự không ngờ Chu Tắc lại sợ anh như vậy, anh đã làm cái quái gì với anh ta, để anh ấy còn không dám gọi điện trực tiếp cho anh, đường đường là tổng giám đốc lại đi liên hệ với thư ký”
“Chuyện này” Trương Thác gãi gãi đầu cười: “Anh không có làm gì”.
Lâm Ngữ Lam đảo mắt nhớ lại cảnh Chu Tắc tự nhận mình sai, ngày hôm đó, cô vẫn còn có chút bối rối không hiểu chuyện gì xảy ra, cô nghĩ Chu Tắc có cái gì thủ đoạn, dù sau thì công ty nhà họ Chu cũng lớn thứ hai chỉ sau Nhất Lâm ở Châu Xuyên, không bao giờ nghĩ rằng chính chồng mình là người đi đàm phán với Chu Tắc.
Nhớ lại trước đây, lần đầu tiên gặp Trương Thác, ngày nào cũng làm ra vẻ mặt lạnh lùng nhìn Trương Thác, không muốn nhìn thấy anh nhiều hơn một chút, cảnh tượng xẹt qua trong đầu Lâm Ngữ Lam, nghĩ rằng mình đã nhờ Trương Thác rửa chân cho cô. Quân vương địa ngục, Lâm Ngữ Lam che miệng cười, trong mắt tràn đầy hạnh phúc.
Bên trong tập đoàn nhà họ Chu.
Chu Tắc đã nghe tin từ thư ký Lý qua điện thoại, thư ký Lý chuyển lời của Trương Thác tới Chu Tắc: “Thư ký Lý, cảm ơn rất nhiều. Xin gửi lời chào của tôi tới anh Trương và tổng giám đốc Lâm”
Phía sau Chu Tắc, một thanh niên ngồi.
“Tôi nói Chu Tắc, anh trở nên khó xử như vậy từ khi nào?
Tôi nhớ trước khi ra nước ngoài, nhà họ Triệu không sợ nhà họ.
Lâm lắm! Bây giờ làm thế nào để mua lại, phải hỏi ý kiến của nhà họ Lâm? Và, anh là tổng giám đốc uy nghiêm, muốn nói chuyện với nhà họ Lâm, có thể gọi điện thoại trực tiếp cho Lâm Ngữ Lam, cũng không nên liên hệ với thư ký của cô ấy chứ?”
Thanh niên có khuôn mặt khó hiểu.
Chu Tắc lắc đầu: “Anh không hiểu, thực lực của nhà họ Lâm không phải là tôi và anh có thể tưởng tượng được”
“Ồ? Nhà họ Lâm thực lực như thế nào?” Thanh niên tò mò.
Chu Tắc suy nghĩ một chút, nói: “Nói như vậy đi, nếu nhà họ Lâm muốn hủy hoại nhà họ Chu của chúng ta, chỉ cần một câu nói”
Người thanh niên cong môi, hoàn toàn không để tâm đến lời nói của Chu Tắc, nếu nhà họ Lâm thực sự tốt như vậy, liệu anh ta có còn ở lại châu Xuyên nhỏ bé không?
Điện thoại cố định trên bàn Chu Tắc vang lên, Chu Tắc bật loa ngoài trả lời.
“Anh Chu, ra lệnh đi. Tất cả đã có tiền và ba mươi nhân viên điều hành đã sẵn sàng. Chỉ cần ông ra lệnh, chúng tôi sẽ bắt đầu mua lại ngay lập tức. Hiện tại, tài nguyên tiếp xúc của nhà họ Triệu là ít nhất bao mươi nghìn tỷ. Chúng tôi đang tự tin rằng dù nhà họ Lâm có tham gia thì chúngtôicũng có thể nhận lại chín mươi tỷ!”
Chín mươi tỷ!
Chu Tắc thực sự cảm động khi nghe đến con số này, trong một ngày có thể kiếm được ba trăm triệu tệ, số tiền này quá tốt, nhưng lời nói của Trương Thác khiến Chu Tắc không dám động.
Chu Tắc hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi thở ra: “Từ bỏ”
“Bỏ cuộc?” Người ở đầu dây bên kia giật mình: “Anh Chu, đây là mấy chục tỷ! Anh không thể bỏ như thế này!”
Người ở đầu dây bên kia có vẻ rất băn khoăn, mấy chục tỷ mà bỏ?
“Thôi, chịu thua!” Chu Tắc gật đầu, anh Trương nói, lần này, huống chỉ là thịt, anh ta còn không có thể uống canh, cho dù nhà họ Lâm cũng không thể đụng tới chuyện này, bọn ho chắc chắn có lý do của mình.