Giọng nói đột nhiên vang lên này khiến cho gương mặt đang ẩn chứa nét cười của Anna đột nhiên thay đổi, cả người cô ta cũng trở nên run rẩy, bình rượu ở trong tay cũng rơi xuống đất và phát ra âm thanh vang dội, rượu ngon ở trong bình cũng tràn ra khắp sàn nhà.
Vẻ mặt của Anna trở nên trắng bệch, cả người của cô ta đều đang run rẩy, cô ta châm chậm quay người lại.
Có một người đàn ông da trắng đang đứng ở phía sau Anna, người kia đã hơn sáu mươi tuổi, mái tóc cũng trắng đi ba phần, người đàn ông này mặc một bộ quân phục màu đen, gương mặt dù không tức giận vẫn trông rất oai phong.
“Tướng… Tướng quân Shazan” Gương mặt của Anna cố gắng nở ra một nụ cười.
“Có lẽ tôi chính là tướng quân Berger ở trong miệng của cô nhỉ?” Shazan mỉm cười nói.
Đôi chân của Anna vô thức lùi về phía sau nhưng lại bị Shazan năm lấy tóc một cái và trực tiếp ấn xuống bàng, ông ta dùng súng chĩa vào đầu của Anna và nói một cách nghiêm nghị: “Nói! Ai cho cô giết tôi! Cô đang bán mạng cho ail”
Anna giấy dụa một cách điên cuồng thế nhưng không có tác dụng gì: “Là… Là Lưỡi Đao… Lưỡi Đao của Đại Nam bảo tôi làm như vậy đấy”
“Lưỡi Đao ư?” Cánh tay đang bắt lấy đầu của Anna của Shazan khẽ thả lỏng ra một chút.
Anna điên cuồng gật đầu: “Đúng, Lưỡi Đao, bọn họ là thế lực ngầm hàng đầu, tôi không dám làm mất lòng bọn họ, ngày đó khi bọn họ đi vào thành phố còn đánh cả vệ sĩ và tướng quân, tôi cũng là bị ép buộc mà thôi!”
“Ha!” Shazan khẽ cười lên một tiếng và túm lấy tóc của Anna mà kéo cô ta lên, sau đó ông ta dùng sức đẩy mạnh một cái và nói: “Lưỡi Đao mà cô nói là cậu ta à?”
Anna đột nhiên ngẩng đầu và liếc mắt nhìn vào Trương Thác đang đứng ở trước mặt mình một cái.
“Đúng! Đúng!” Anna vội vàng đáp lại: “Thưa tướng quân, chính là anh ta!”
“Ha ha” Trương Thác khẽ cười lên khi đối mặt với sự xác nhận của cô ta: “Nói thật thì lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô thì đã cảm thấy cô không phải là loại người thông minh rồi, nhưng mà tôi không ngờ rằng cô còn ngu ngốc hơn tôi nghĩ, ngu ngốc hơn rất nhiều, ban đầu cô bảo người bắt lấy nhóm nghiên cứu khoa học của Đại Nam và những thành viên của Sát Đao là muốn dụ Lưỡi Đao đi vào để làm con cừu hi sinh cho các người đúng không?”
“Anh!” Cả người Anna run lên, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc và hoảng loạn.
Trương Thác ngồi trên chiếc ghế sô pha một cách thông thả, hai tay tựa ở phía sau đầu và nói: “Ban đầu tôi đã nghĩ rằng người của thành phố Hoàng Kim cần gì phải nhìn chằm chằm vào Lưỡi Đao không tha, việc đụng chạm đến Lưỡi Đao có ích lợi gì đối với các người, cô cố tình bảo Ba Địch gài bãy chúng tôi là vì cách nói này à”
“Ba Địch anh ta phản bội tôi à!” Anna vô thức nhìn về phía ngoài căn phòng.
Cánh cửa căn phòng được mở ra, Ba Địch đi vào từ bên ngoài và người bước vào cũng chỉ có một mình Ba Địch mà không hề có bất cứ người lính đánh thuê Lưỡi Đao nào cả.
Ba Địch bước vào cửa và thành thật đứng ở một bên.
“Sao anh lại dám phản bội tôi!” Anna hét lớn với Ba Địch.
“Anh ta sống ở nơi này dĩ nhiên sẽ biết rõ nghe lời của người nào mới có thể sống được lâu hơn, khi anh ta không dám chống đối tôi thì dĩ nhiên phải phản bội cô rồi” Trương Thác mỉm cười và nói.
Ngày đó sau khi Ba Địch nhận ra thân phận của nhóm người Tê Thiên, Trương Thác đã một mình nói chuyện với Ba Địch ở trong cửa hàng vũ khí một lúc lâu, cũng chính một khoảng thời gian đó đã khiến cho Ba Địch không còn dám chống đối và có thái độ thù địch với Trương Thác nữa.
Trương Thác tiếp tục lên tiếng nói: “Ba quân phiệt lớn chiếm lấy thành phố Hoàng Kim là điều mà các người đã nói với bên ngoài, thế nhưng đây cũng chỉ là một cách nói mà thôi, cho dù đảo Ánh Sáng có chìm nghỉm dưới đáy biển thì đám quân phiệt cũng không có gan mà chạm vào mỏ vàng của dòng họ Ferreth, nếu như tôi đoán không sai thì chẳng qua ba quân phiệt lớn truyền tin tức này ra chỉ vì muốn bảo vệ mỏ vàng này và những người được phân công trong thành phố của đảo Ánh Sáng đúng không”
Trương Thác vung tay một cái, Ba Địch liền rót một ly rượu vang và đưa cho Trương Thác.