“Furman Rhede, mày vẫn còn nợ chúng tao đấy, nếu như không uống được thì cứ nói, ông đây đưa mày đến hồ bơi tắm rửa nhé”
“Đi con mẹ mày ý” Furman Rhede chửi thề trong miệng rồi lại rót cho mình một ly, bây giờ động tác của anh ta đã trở nên hơi chậm chạp, từng cơn chóng mặt ập tới khiến dạ dày anh ta không ngừng cuộn trào muốn nôn.
Hàn Như Ôn cạn sạch ly rồi mở nắp một chiếc chai khác, lần này cô còn không thèm rót rượu vào ly mà trực tiếp uống bằng chai.
Furman Rhede nhìn thấy hành động này của cô, hai chân không khỏi run lên, chưa kể đến việc uống giống như Hàn Như Ôn mà bây giờ anh ta khó lòng mà uống được hết số rượu mình nợ.
“Furman Rhede mau uống đi!” Một người mở miệng thúc giục đang chờ xem kịch hay.
Đám người này thật ra cũng không muốn nhìn anh ta uống nhiều như thế, chẳng qua họ chỉ muốn xem Furman Rhede có thể chống đỡ được để chuốc say Hàn Như Ôn.
“Tôi không uống nữa, không uống nữa” Furman Rhede liên tục xua tay, anh ta chỉ cảm thấy đồ vật trong bụng mình không ngừng trào lên vô cùng khó chịu.
Thấy anh ta nhận thua, xung quanh không ngừng vang lên những tiếng xùy đầy khinh thường.
Sau khi nhận thua Furman Rhede chán nản nằm bò xuống bàn.
Nhưng Hàn Như Ôn vẫn uống hết sạch chai rượu kia, sau đó ném mạnh xuống đất rồi hét lên: “Sợ cái gì chứ mau đứng dậy uống tiếp, nhanh lên!”
“Không, không uống nữa” Furman Rhede không ngừng xua tay: “Tôi xin chịu thua, xin chịu thua”
“Ôi, với sức uống này của anh mà cũng muốn đi tán gái à, người anh em tôi khuyên anh nên luyện tập nhiều hơn” Một thành viên trong Sát Đao túm lấy cổ áo của anh ta rồi ném sang một bên.
Furman Rhede say mềm nhão như bùn không hề nhúc nhích.
Trương Thác mỉm cười rồi sải bước đi tới, đá vào Furman Rhede đang nằm trên mặt đất: “Có vẻ như anh thua rồi”
“Người anh em, tôi cũng đã uống nhiều như vậy rồi anh có thể…”
“Không thể” Trương Thác vừa nói vừa kéo chân anh ta đến trước mặt của một người phụ nữ với thân hình vạm vỡ rồi chỉ vào đôi chân của người đó: “Nào đến đây, chui qua đó đi!”
Mọi người xung quanh vừa nhìn đã lập tức hiểu ra, chắc chắn hai người này đã đánh cược chuyện gì đó, dù sao đây cũng là chuyện thường thấy trong quán rượu.
“Chui qua đi!” Cả nhà tải app truyệnhola đọc nhiều tiếp khích lệ nhóm nhé!
“Chui đi, chui đi!”
Những tiếng hò hét không ngừng vang lên.
Furman Rhede liếc nhìn xung quanh, nghe thấy những tiếng hô hào đó, anh ta cố nhịn một hơi rồi từ từ bò qua háng người phụ nữ vạm vỡ kia.
“Dám lấy bà đây ra để cược à? Con mẹ mày đúng là tự tìm đường chết mà!” Sắc mặt của cô ta chợt thay đổi, cúi người khiêng Furman Rhede lên.
Furman Rhede cao một mét tám nhưng khi đứng trước mặt người phụ nữ này, trông anh ta giống như một chú gà nhỏ dễ dàng bị cô ta khoác lên vai, sau đó sải bước vào phòng.
“Ha ha ha! Cô nàng mập mạp à đừng có làm chết người nhé, nếu chết trên tàu cẩn thận đảo Quảng Minh tìm cô tính sổ đấy!”
“Không đâu” Cô ta vỗ ngực: “Nhưng nhất định sẽ khiến anh ta phải mềm chân khi lên đảo!”
Nằm trên vai của người phụ nữ đó mà vẻ mặt Furman Rhede trở nên chết lặng.
Tiếng cười rộn vang xung quanh bể bơi.
Một thành viên trong Sát Đao tò mò đi đến bên cạnh Trương Thác rồi hỏi: “Người anh em, các anh đang đánh cược cái gì vậy?”
Hàn Như Ôn và mấy thành viên khác trong đội cũng nhìn sang.
Trương Thác chỉ ngón tay vào Hàn Như Ôn, sau đó dồn khí vào cổ họng khiến cho giọng nói mình thay đổi rồi mở miệng nói: “Đánh cược anh ta có thể ngủ với cô gái nhỏ này hay không, nhưng cuối cùng anh ta đã thua”
Thành viên trong đội Sát Đao kia nhíu mày lại: “Anh lấy chúng tôi ra để đánh cược à?”