“Anh gì ơi, cái này anh vừa làm rơi.” Và lúc Trương Thác chuẩn bị vào cửa phòng, một tên nhân viên tạp vụ khách sạn khom người đi đến trước mặt Trương Thác, đưa lên một chùm chìa khoá.
Trong nháy mắt Trương Thác nhìn thấy chùm chìa khoá này, con ngươi co rụt lại, sau đó nhận lấy: “Cảm ơn, cái này nhặt được ở đâu thế?”
“Anh khách sáo rồi, ở sảnh lớn tầng một” Nhân viên tạp vụ nói xong xoay người rời đi.
Vẻ mặt Lâm Thuỳ Hân tò mò nhìn Trương Thác: “Chồng ơi, mặt trên của cái chìa khoá này em chưa thấy bao giờ”
Trương Thác hít sâu một hơi: “Nhà cũ nhà anh. Vợ à, em ngủ trước đi, anh có chuyện phải ra ngoài một chuyến”
“Ừ” Lâm Thuỳ Hân gật gật đầu, cũng không hỏi gì nhiều, chỉ nói: “Đừng để mệt mỏi quá”
Trương Thác một đường đi tới sảnh lớn khách sạn.
Một bóng dáng tóc trắng đầy đầu in hẳn trong mắt Trương Thác, cho dù đi tới đâu Thiết Tăng Thiên Á cũng sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của người khác. Không chỉ vì mái tóc trắng như tiên trăng, còn cả khuôn mặt cô gái ấy xinh đẹp đến mức không thể bắt bẻ, dáng người hoàn hảo đó khiến người ta liếc mắt một cái sẽ căng tràn lửa dục.
“Quân vương đêm khuya vào kinh đô, tin tức này vẫn chưa truyền ra. Nếu bị người ta biết, chỉ sợ các thế lực lớn trong Đô Thành sẽ lập tức rơi vào một cuộc khủng hoảng” Thiết Tăng Thiến Á mặt cười như hoa: “Anh Trương Thác, ba năm qua em đã vô số lần nghĩ tới cảnh tượng anh vào kinh đô, chỉ duy nhất không nghĩ tới cuối cùng anh lại trở về với một người phụ nữ”
Trương Thác bước tới trước mặt Thiết Tăng Thiên Á, cầm chùm chìa khoá trong tay trả lại cho Thiết Tăng Thiên Á.
Bàn tay ngọc ngà của Thiết Tăng Thiên Á giơ lên, tiếp được chìa khoá, đôi môi đỏ mọng cong lên nụ cười: “Đi thôi, chỗ này không phải chỗ để nói chuyện. Lần này anh vào kinh đô, người trên đảo không thể nào làm ngơ, em đoán rằng bọn họ đang trên đường tới đây. Có chuyện gì về nhà rồi nói”
“Về nhà…” Trong miệng Trương Thác thì thào hai chữ này, tỉnh thần hoảng hốt một lúc.
Thiết Tăng Thiên Á xoay người bước ra cửa lớn khách sạn. Cả nhà qua trang mới truyen2 chấm one đọc khích lệ nhóm nhé!
Trương Thác yên lặng đi theo phía sau Thiết Tăng Thiên Á.
Nhiều năm trước, đám người Trương Thác có một cứ điểm trong Đô Thành.
Nói là cứ điểm, trên thực tế là một căn nhà đi thuê vô cùng bình thường. Căn nhà đi thuê này toạ lạc ở ngoại ô.
Một chiếc xe taxi bình thường chở hai người đi.
Xa cách ba năm, sự thay đổi của Đô Thành cũng không nhiều như trong tưởng tượng. Căn nhà thuê lúc trước cũng đã được Thiết Tăng Thiên Á mua lại.
Căn nhà đi thuê cũng không đơn sơ lắm, ngược lại lúc trước có thể thuê được cả một căn nhà mười mét vuông thế này so với tuyệt đại đa số những người xuôi Bắc mà nói, Trương Thác bọn họ xem như hạnh phúc lắm rồi.
Nhà đi thuê cũng không xa hoa gì, hơn nữa cẩn thận quan sát thì đều tràn ngập phong cách thiếu nữ.
Trương Thác bước vào trong nhà, tập trung ánh mắt vào một cái đồng hồ báo thức trong phòng khách. Anh bước qua, đặt tay lên chiếc đồng hồ báo thức. Trong nháy mắt khi tay Trương Thác chạm vào chiếc đồng hồ, một cái kim bạc bắn ra từ mặt trước của đồng hồ báo thức, bay thẳng đến trước mặt Trương Thác.
Trương Thác như đã sớm dự đoán trước được, giơ hai ngón tay lên trước mặt kẹp một cái đã tóm được cái kim bạc đang bắn đến kia.
Cái đồng hồ báo thức này là do Thiết Tăng Thiên Á tạo ra khi trước, làm quà cho Trương Thác. Cây kim bạc trong này cũng do Thiết Tăng Thiên Á bỏ riêng vào phòng trường hợp cần đến. Mà căn phòng tràn ngập phong cách thiếu nữ này tất cả cũng đều do một tay Thiết Tăng Thiên Á trang trí nên.
Trương Thác cầm cây kim bạc trên tay, bỏ lại vào trong đồng hồ báo thức, đánh giá xung quanh một lượt: “Em sắp xếp người thường xuyên qua đây quét dọn à?”