“Các người thật sự là công ty bảo vệ sao?” Một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi từ trong khách sạn đi ra.
Một nam một nữ phụ trách đăng ký vội vàng kêu lên chào chủ quản Trần.
Chủ quản Trần nhìn Tổ Lâm với vẻ nghi ngờ: “Cho tôi xem giấy phép kinh doanh của các người, ngoài ra những người mà anh dẫn theo e rằng không phải làm bảo vệ đúng không?”
Ba mươi Địa Ngục Hành Giả đeo túi lớn và túi nhỏ ở trên lưng nhìn có vẻ giống như đi du lịch vậy.
Bị người ta chất vấn như vậy Tổ Lâm lộ ra vẻ lo lắng vội vàng lên tiếng: “Thật xin lỗi, lúc chúng tôi đi không đem theo giấy phép kinh doanh, chúng tôi thực sự là công ty bảo vệ”
“Các người là công ty bảo vệ? Con mẹ nó chứ, người già yếu tàn tật cũng có thể được làm trong công ty bảo vệ từ lúc nào vậy?” Một tràng tiếng cười vang lên từ bên cạnh.
Tổ Lâm nhìn về phía phát ra tiếng cười thì thấy có năm người đàn ông vạm vỡ đang ngậm thuốc lá nghênh ngang từ trong khách sạn đi ra, ở trên quần áo của năm người đàn ông vạm vỡ này có viết chữ bảo vệ Hựu Hùng.
Tổ Lâm biết một chút về bảo vệ Hựu Hùng này, trong giới bảo vệ ở Đông Hòa được xem là khá nổi tiếng, đạt cấp độ bốn sao.
Chủ quản Trần nhíu mày nhìn Tổ Lâm và những người đứng phía sau Tổ Lâm: “Tôi nhớ là, thời điểm chúng tôi tuyên bố nhiệm vụ có nêu rất rõ ràng điều kiện kèm theo, nhất định phải là công ty bảo vệ tam tinh trở lên mới có thể nhận nhiệm vụ, các người thật sự là cấp tam tinh?”
Ánh mắt chủ quản Trần không ngừng ở trên người ba mươi tên Địa Ngục Hành Giảđảo qua đảo lại, những người này nhìn thế nào cũng giống một gia đình ăn cơm chiều xong đi ra ngoài tản bộ vậy.
“Đúng vậy, bảo vệ Hằng Minh chúng tôi là công ty bảo vệ năm sao, đây là giấy chứng nhận của công ty chúng tôi.” Tổ Lâm vội vàng lấy một tập giấy chứng nhận từ trong túi phía sau lưng của mình ra, đưa cho chủ quản Trần.
Chủ quản Trần nhìn lướt qua, sau đó ánh mắt có chút không tin nổi, hừ lạnh một tiếng: “Thật đúng là biết đầu cơ trục lợi, công ty con của Hằng Minh ở Châu Xuyên chi nhánh ở tỉnh Thanh, chính là mấy người các người, hai mươi mốt tỷ? Vậy mà cũng không dám mở miệng?”
“Hai mươi mốt tỷ? Mẹ nó!” Người của công ty bảo vệ Hựu Hùng ở bên nghe được cái giá tiền này, mở to hai mắt mà nhìn: “Con mẹ nó bọn già yếu tàn tật này lại có giá là hai mươi mốt tỷ, còn giá của chúng tôi chỉ có sáu tỷ?”
“Tôi nói này, mẹ nó các người cũng không cảm thấy ngại khi mở miệng đòi giá đấy ư?”
“Chó má, đùa kiểu gì vậy!”
Người của công ty bảo vệ Hựu Hùng mắng một tiếng.
Tổ Lâm đứng ở chỗ đó, trong lúc nhất thời không biết nên ứng phó như thế nào, chỉ có thể quay người, dùng ánh mắt cầu xin giúp đỡ phóng về phía Trương Thác.
Trương Thác bất đắc dĩ lắc đầu, kinh nghiệm giao tiếp xã hội của Tổ Lâm, thật sự là quá ít, bị người ta dọa một tí đã biến thành bộ dáng như vậy.
Cái tên chủ quản Trần này, vừa nhìn đã biết là không có thực quyền gì, lại cố ý ở trước mặt đám người của công ty bảo vệ Hựu Hùng nói lớn tiếng con số hai mươi mốt tỷ, tên này là đang muốn gây phiên phức cho bọn họ đây mà, về phần tại sao lại gây phiền phức cho bọn, thì cũng rất dễ lý giải thôi, không có gì hơn ngoài một chữ tiền.
Nếu như bảo vệ Hằng Minh hôm nay đến không có thực lực, thì anh khẳng định bọn họ sẽ nghĩ biện pháp kéo theo công ty bảo vệ khác vào cùng, tiền thuê hai mươi mốt tỷ, chỉ sợ phải lấy ra một chút lút lót cho tên chủ quản Trần này.
Đáng tiếc hôm nay đến, là Địa Ngục Hành Giả.
Trương Thác sải bước đi tới, nhìn thoáng qua tấm bảng trên ngực tên chủ quản Trần, sau đó mở miệng nói: “Lúc nào chúng tôi có thể đăng ký?”
“Không được đăng ký” Vẻ mặt của chủ quản Trần tối sâm lại: “Không nhìn lại các người đi, còn muốn đăng ký? Hai mươi mốt tỷ, tôi hỏi các người, các người cảm thấy bản thân mình có xứng không?”
“Tôi hỏi ông lúc nào chúng tôi có thể đăng ký?” Trương Thác lên tiếng lần nữa.
“Dựa vào một đám già yếu tàn tật các người sao? Lại còn hùng hổ nữa chứ” Người của công ty bảo vệ Hựu Hùng giơ ngón giữa lên.
“Tôi lặp lại lần nữa, không được đăng ký!” Âm thanh của tên chủ quản Trần cao thêm ba độ: “Muốn đăng ký, đổi một nhóm người khác đến, những người này, không được!”
Âm thanh của chủ quản Trần rất lớn, trong lời nói có sự xem thường không hề che giấu, rõ rõ ràng ràng truyền vào trong tai của ba mươi tên Địa Ngục Hành Giả.
Ba mươi tên Địa Ngục Hành Giả đứng ở nơi đó, nghe được lời nói của chủ quản Trần, hoàn toàn không biểu hiện ra một chút dáng vẻ để ý gì, tư duy và tinh thần của bọn họ không giống người bình thường, bọn họ không cần quan tâm bên ngoài đánh giá thế nào, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ quân vương giao phó là được.