Chỉ một cánh hoa sen đánh tan toàn bộ đao khí, mang theo khí thế chết chóc chưa từng có bay thẳng đến người trung niên áo đen.
Ngay lúc cánh hoa sen bay đến, người trung niên áo đen không có chút ý định chống cự nào, trong đầu ông ta có một âm thanh vang lên.
“Chạy!”
Người trung niên áo đen không hề chần chờ, nháy mắt đáp thẳng xuống đất, cánh hoa sượt qua tóc người trung niên áo đen, sau đó đánh trúng phòng khách phía sau của nhà họ Chúc.
Sau khi cánh hoa sen đập vào phòng khách, không hề gây ra tiếng động nào.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Tới giây thứ tư, toàn bộ phòng khách của nhà họ Chúc sụp đổ, có thể thấy toàn bộ vách tường của phòng khách đều vỡ nát, theo tiếng “tầm” nặng nề vang lên, sỏi đá bay đầy trời.
Chỉ một cánh sen nho nhỏ nháy mắt đã phá hủy hoàn toàn một tòa kiến trúc như vậy, năng lực phá hoại mạnh mẽ đến mức này khiến người trung niên áo đen khó khăn nuốt một ngụm nước miếng, nếu một chiêu đó mà đánh vào người mình thì hậu quả thế nào chứ? Uy lực của Thiên Liên quả nhiên là danh bất hư truyền!
Trương Thác phất tay, tất cả đao khí bị dính hào quang của đóa hoa đều biến mất.
Dường như Trương Thác phát hiện ra chuyện gì đó rất thú vị, anh không hề nghĩ đến đóa hoa sen này còn có thể dùng như vây.
Trong lúc chiến đấu với người trung niên áo đen, thông qua cách tấn công của đối phương, Trương Thác cảm nhận được một đặc điểm của khí, tính chất đa dạng!
“Không thể tưởng tượng được! Lúc trước ông Lục không hề chủ động hủy Thiên Liên, mà là truyền Thiên Liên lại cho cậu!” Trong mắt người trung niên áo đen tràn đây vẻ nghiêm trọng và kiêng ky.
Trương Thác nheo mắt, cho tới bây giờ, anh vẫn rất nghi ngờ với sự hình thành của đóa sen này, nghe ông ta nói vậy, hóa ra đây là đồ mà ông Lục đặc biệt để lại cho mình sao?
Nhưng mà, rốt cuộc ông Lục làm như thế nào để đóa hoa này hình thành ở trên đầu mình chứ?
Trương Thác lắc đầu, bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, quan trọng nhất là phải đánh bại người trước mắt!
Có hào quang của Thiên Liên hộ thể, Trương Thác không cần phải cố ky điều gì, công kích hữu hiệu nhất của người trung niên áo đen rốt cuộc đã không thể uy hiếp Trương Thác nữa.
Khóe miệng sau mặt nạ khẽ nhếch, nếu người trung niên áo đen kia có thể khống chế khí cách khoảng không, thì chính mình cũng có thể làm được! Sở dĩ có thể tạo ra mãnh hổ, hàm nghĩa ở trong đó đã rõ ràng, nếu nói như vậy…
“Chết đi!”
Trương Thác hét lớn một tiếng, cả người bay về phía người trung niên áo đen.
Người trung niên áo đen cầm hai thanh đao khí trong tay, nhìn chằm chằm vào Trương Thác không dám khinh địch, bản thân chỉ cần sơ ý để Thiên Liên đánh trúng chắc chắn sẽ trọng thương.
Vốn người trung niên áo đen đang ở tình huống áp đảo tuyệt đối, nhưng sau khi Thiên Liên xuất hiện, tình hình đã hoàn toàn đảo ngược!
Trương Thác tạo ra các loại thú hình trong tay, ngay khi tiếp cận người trung niên áo đen, một hổ một hạc hình thành, đồng thời Trương Thác lại đánh ra một cú khác, một con rắn thần thè lưỡi ẩn vào không khí, có thể xuất hiện ở bất cứ đâu vào bất cứ lúc nào, giáng cho người trung niên áo đen một đòn trí mạng.