Bác sĩ Ninh lắc lắc đầu: “Nếu thật sự là người một nhà, bố khẳng định sẽ không so đo số tiền nhỏ này, nhưng vấn đề ở đây, chúng ta lại không phải người một nhà, nếu không con hỏi một chút, con bé Thu Vân có muốn gả cho con không, nếu nó đồng ý, số tiền thuốc men của thông gia này, bố sẽ bao toàn bội”
Bác sĩ Ninh nói xong, đôi mắt nhìn chằm chằm Thu Vân.
Ninh Khiêm cũng mang vẻ chờ mong: “Thu Vân, anh…”
“Anh Trương, có thể em vay chút tiền trước được không?”
Thu Vân nhìn Trương Thác.
Ninh Khiêm nghe được giọng nói của Thu Vân, nhất thời thở ra một hơi, ánh mắt nhìn về phía Trương Thác càng thêm khó chịu.
Trương Thác lăn lộn trong xã hội nhiều năm như vậy, †âm tư nhỏ này của bố con nhà họ Ninh anh làm sao lại nhìn không ra, hiển nhiên là muốn bức bách Thu Vân.
Trương Thác gật gật đầu: “Được, em muốn bao nhiêu?”
“Sáu triệu được không?” Thu Vân cẩn thận nói ra một con số.
“Được chứ” Trương Thác gật đầu: “Em thêm lại bạn tốt với anh đi, anh chuyển khoản cho em”
Trương Thác cùng Thu Vân thêm bạn tốt, anh chuyển sáu triệu qua cho Thu Vân.
Trương Thác không có chuyển nhiều, anh biết Thu Vân là người có lòng tự trọng.
“Anh Trương, cảm ơn anh, em nhất định sẽ nghĩ biện pháp trả lại cho anh” Vẻ mặt Thu Vân cảm kích nói với Trương Thác.
“Bác sĩ Ninh, cháu trả tiền cho chú, còn có phí giường bệnh và phí thuốc mấy hôm nữa” Thu Vân nhận được tiền chuyển khoản xong liền thanh toán với bác sĩ Ninh.
Có thể thấy, sắc mặt của bác sĩ Ninh hiển nhiên có chút khó coi.
“Chú nói Thu Vân này, trong khoảng thời gian này, cháu ghi nợ ở đây, buổi tối mẹ cháu cũng mượn giường của chúng tôi ngủ, cảm tình như thế mà cháu vẫn luôn coi chúng tôi như người ngoài.” Bác sĩ Ninh đen mặt, thu tiền lại: “Phòng khám nào bên ngoài dám mạo hiểm để bố cháu ở lại như vậy?”
Trương Thác cười cười: “Bác sĩ Ninh, theo tôi được biết, phí giường bệnh của phòng khám ở Sơn Thành, là phân biệt theo từng khu vực, phí giường bệnh của phòng khám này, một ngày hẳn là hai trăm bốn mươi ngàn. mà ông dùng dịch dinh dưỡng…” Trương Thác nói đến đây, ánh mắt nhìn về phía giường bệnh của bố Thu Vân, nơi đó có một lọ dịch dinh dưỡng, trên mặt viết tiếng Anh.
Trương Thác nheo mắt lại: “Childhoodtime? Dịch dinh dưỡng này, năm ngày hẳn là không đến hai triệu tư, ông nói phí giường bệnh cùng dịch dinh dưỡng của bố Thu Vân năm ngày là ba triệu à?”
“Cậu thì biết cái gì? Không biết đừng có nói lung tung!” Vẻ mặt của bác sĩ Ninh bất mãn: “Đây là dịch dinh dưỡng nhập khẩu từ nước MễI”
“Thật không?” Trương Thác nghi hoặc: “Childhoodtime, dịch ra là thời thơ ấu, loại dịch dinh dưỡng này, tôi nhớ rõ là có thể mua được trực tiếp trên mạng, liều lượng là một ngày một lọ, giá là ba trăm linh chín ngàn, mua đủ ba triệu còn được miễn ship”
Bác sĩ Ninh vừa nghe thấy thế, sắc mặt đột nhiên thay đổi, bởi vì lời Trương Thác nói, cùng với ông ta mua được giống nhau như đúc, đây là dịch dinh dưỡng vô cùng rẻ.
Bác sĩ Ninh vung tay áo: “Như thế nào? Phòng khám chúng tôi không phải kiếm tiền à? Tôi nói cho các người biết, thích thì ở lại, không thích thì cút đi!”
Mẹ Thu Vũ vừa thấy bác sĩ Ninh tức giận liền vội vàng nói: “Bác sĩ Ninh, ông đừng tức giận, người trẻ tuổi ấy mà, không hiểu chuyện, thích nói lung tung, ông đừng để trong lòng, chúng tôi cũng không nói ở đây chiếm lợi nhà ông, chủ yếu là con bé Thu Vân còn nhỏ, nó năm nay mới ra trường, ngay cả bằng tốt nghiệp còn chưa có lấy, hơn nữa, thứ gọi là cảm tình này, về sau Thu Vân nhà tôi cùng Ninh Khiêm nhà ông còn có cơ hội tiếp xúc nhiều.”