Dù sao có người dùng nhiều tiền mua lại một sa mạc vùng cấm thế này, những người da đen ở Châu Phi vui còn chẳng hết, chỉ lo kim chủ nuốt lời, nói trắng ra là trong mắt những người Châu Phi đây, tiền mua sa mạc đều là tiền từ trên trời rơi xuống.
Mọi người đều để ý cắt cứ quân phiệt nơi đây, quặng mỏ càng nhiều hơn. Về phần đất, có quặng mỏ thì có đất, tiền mới là vương đạo.
Một hòn đảo to lớn từ bầu trời châm chầm hạ xuống trên sa mạc này.
Âm thanh “âm ầm’ vang lên, dưới chân mọi người trên đảo run lên. Hòn đảo và mặt sa mạc tiếp xúc với nhau, cát liên tục lúc xuống bởi vì sự xuất hiện đột ngột của vật khổng lồ, nó đã trở thành trạng thái tĩnh.
“Vị Lai, cậu lập tức nghiên cứu đá cát ở đây chút đi, nghĩ cách hút ra nhiều loại vật chất ẩn chứa bên trong, tối thiểu có thể chắc chắn con người đi giày trên đó được. Về sau tôi sẽ đưa cậu một bản vẽ, cậu sai người đi xem cát lắng ở đây sâu chừng nào”
“Liizach, cậu thông báo cho tất cả mọi người là chỗ này từ giờ là căn cứ địa của chúng ta.”
Trương Thác sắp xếp từng việc một.
Mặc dù đám người Ferreth không biết Trương Thác muốn làm cái gì nhưng vẫn nghe theo một cách vô điều kiện như trước.
“Lão đại, anh muốn đưa căn cứ địa đến đây sao?” Bạch Trình khó hiểu hỏi, ngẩng đầu nhìn lên mặt trời chói chang trên bầu trời: “Ở đây có gì đáng để chúng ta ổn định chứ”
Bốn phía tường thành đảo Ánh Sáng từ từ hạ xuống để tất cả mọi người đều thấy được sa mạc mênh mông bát ngát này.
Trương Thác nhìn về phía cách đó không xa, nói: “Có một bỨc Thùy che chở của tự nhiên có thể giữ vững an bình của chúng ta”
Đảo Ánh Sáng là thế giới ngầm hàng đầu thế giới, lực ảnh hưởng không chỉ trong thế giới ngầm mà còn có địa vị cực cao kể cả ở các quốc gia khác.
Ferreth gọi điện thoại và ngay lập tức sắp xếp một “Tập đoàn” xây dựng bay đến sa mạc Sossusvlei, để xây dựng lại toàn bộ sa mạc. Vi Lai cũng lấy đi một tí đất cát, và bắt tay vào làm nghiên cứu xử lý đất cát như thế nào.
Sau mấy tiếng: “Tập đoàn” thi công Ferreth sắp xếp sẽ đến biên giới sa mạc Sossusvlei, tổng cộng có mấy ngàn người, đội thi công này cũng không biết người trên đảo là ai, bọn họ chỉ biết là họ kêu mình tới, là tập đoàn lớn đứng sau lưng Ferreth, một tập đoàn lớn giàu có của đất nước kẻ thù.
Để tái tạo toàn bộ sa mạc, họ bắt đầu từ tít ngoài rìa.
Rất nhanh thì phương pháp xử lý đất sẽ được giao cho Ferreth, Vi Lai có thể nghiên cứu kỹ lưỡng chuyện này trong vài giỜ.
Mọi người đều cho răng đảo Ánh Sáng đã hoàn toàn bị huỷ diệt, nhưng họ thật tình không biết, ở sâu trong sa mạc này, đảo Ánh Sáng đang xây dựng một nền móng mới tinh.
Đội thi công hàng nghìn người vừa ra tay đã thay đổi cả một khu, tốc độ kia thật là nhanh?
Ở trong mắt Ferreth, ngay cả những con số trước đó cũng không được tính, mọi người đều phải đếm số lượng, nhưng tiền thì Ferreth vốn lười cân nhắc, vì vốn không xài hết, nói thẳng ra, dù Ferreth mua một chiếc siêu xe phiên bản giới hạn †oàn cầu trong một giây, thì tốc độ anh ta tiêu tiền, cũng không nhanh bằng tốc độ gia đình anh ta kiếm tiền.
Đợi máy móc và thiết bị quy mô lớn khác nhau được máy bay đưa trực tiếp đến rìa sa mạc.
Trương Thác cầm một ly nước trái cây, nhàn nhã nằm ở biên giới đảo nhỏ, anh nhìn những thiết bị máy móc quy mô lớn khác nhau đang thay đổi sa mạc ở phương xa, cứ mỗi giờ trôi qua, những thứ trước mắt anh lại thay đổi rất nhiều.
“Lão đại, kế tiếp anh định làm như thế nào?” Bạch Trìnhnh ngồi bên cạnh Trương Thác, mở miệng dò hỏi.
“Đợi” Trương Thác đáp lại một chữ.