Trương Thác quay đầu, nhìn Chung Đức Lập và hỏi: “Anh nói cho tôi biết, trong số những người này, ai là người của gia tộc Middleton?”
Chung Đức Lập nhìn ánh mắt của Trương Thác, hai chân anh ta mềm nhũn ra chực ngã xuống đất, khi nghe Trương Thác hỏi, khuôn mặt anh ta tái nhợt, sắc mặt vô cùng khó coi.
Chung Đức Lập đương nhiên biết rõ trong sảnh này có người của nhà Middleton, nếu giờ anh ta nói đồng nghĩa với việc sẽ đắc tội với nhà Middleton, mà nếu không nói thì liệu rằng kết cục của mình có giống Marianne?
Trương Thác thấy sắc mặt Chung Đức Lập trầm ngâm thì không khỏi nhíu mày: “Nếu ngay cả câu hỏi đơn giản này anh còn không trả lời được, vậy thì tôi thấy, anh cũng..”
Trương Thác chưa nói dứt lời, Chung Đức Lập đã vươn tay chỉ về một phía: “Đó, chính là anh ta, anh ta là người nhà Middleton!”
Trả lời câu hỏi thì đắc tội với nhà Middleton, không trả lời thì sẽ phải chết, Chung Đức Lập đủ thông minh để biết mình nên lựa chọn cái gì.
Người bị Chung Đức Lập chỉ điểm là một anh chàng Tây đẹp trai trạc tuổi hai mươi, lúc này anh ta đang muốn lui lui ẩn vào trong đám đông trốn tránh, nhưng người xung quanh đều giống anh ta cũng đang tìm cách ẩn nấp, nhất thời anh ta không thể trốn vào đâu được.
Trương Thác nhìn hẳn, vươn hai ngón tay gõ gõ tay vịn ghế: “Qua đây nói chuyện với tôi chút, chuyện về Hạ Hầu Nguyệt”
Lần này, tại nơi đây, Trương Thác giống như bậc đế vương đang ngồi trên cao quan sát tất cả mọi người.
Anh chàng Tây đẹp trai nhà Middleton nuốt nước miếng, run rẩy nói: “Tôi… tôi chỉ là một thành viên bên ngoài, tôi không hề “Vậy thì cậu không cần sống làm gì nữa” Trương Thác khoát tay ra hiệu, lập tức, bóng đen phía sau lao về phía anh chàng Tây đẹp trai kia.
Giống như vừa rồi, khi bóng đen trở lại phía sau lưng Trương Thác, anh chàng Tây có khuôn mặt đẹp trai kia nằm vật xuống đất, máu từ thân dưới anh ta túa ra.
Trương Thác tựa như Thần Chết, còn bóng đen phía sau chính là lưỡi hái tử thần, thứ anh chỉ vào là phương hướng của lưỡi hái đó.
Lò sưởi trong sảnh tiệc lửa vẫn đượm hồng ấm áp, nhưng tất cả mọi người có mặt ở đó đều cảm thấy toàn thân ớn lạnh.
Trương Thác lại hỏi một người khác: “Nói cho tôi một người nữa của nhà Middleton”
Người bị Trương Thác hỏi đến kia không một giây do dự liền chỉ đến một người phụ nữ trung niên tầm bốn mươi tuổi.
Người phụ nữ kia hét lên một tiếng, định chạy ra bên ngoài. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!
“Một câu hỏi đơn giản như vậy, tại sao lại không thể tử tế trả lời?” Trương Thác lắc đầu, sau đó lại khoát tay ra hiệu.
Bóng đen hành động ngay lập tức, người phụ nữ trung niên kia, mới bước được mấy bước liền ngã xuống nền đất, bất động.
Trương Thác vươn vai đứng dậy, nhìn xung quanh rồi nói lớn: “Các vị, tôi nghĩ mọi người chưa hiểu rõ vấn đề hiện giờ, vậy thì để tôi giải thích một chút, những gì tôi muốn biết chỉ là chuyện liên quan đến Hạ Hầu Nguyệt, nên không chỉ là các thành viên trong gia tộc Middleton, mà bất kỳ người nào không trả lời câu hỏi của tôi thì đều phải chết, mọi người đều hiểu cả rồi chứ?”
Trương Thác vừa dứt lời, tất cả mọi người đều giật mình sợ hãi.
Đến giờ phút này thì không còn ai nghỉ ngờ lời nói của người đàn ông trẻ tuổi này nữa, anh ta đích thị là sử giả của địa ngục! Ở trong mắt anh ta, mạng người thật rẻ mạt!
Trương Thác giang hai tay: “Tốt lắm, các vị, hiện tại có ai có thể nói cho tôi biết về Hạ Hầu Nguyệt?”
“Đủ rồi!” Một tiếng quát lớn đột nhiên vọng lên giữa đám đông, một người đàn ông trung niên tóc vàng bước ra khỏi đám đông, tiến đến trước mặt Trương Thác, ông ta nói: “Tôi tên Lance, cậu suy cho cùng chỉ là muốn biết chuyện về Hạ Hầu Nguyệt, đúng không, nào, để tôi nói cho cậu biết!”
Trương Thác búng tay cười: “Tốt lắm, cuối cùng cũng có người can đảm lên kể chuyện cho tôi, mọi chuyện đã đơn giản hơn nhiều rồi đấy, nói cho tôi biết đi nào”
“Tôi biết cậu đến đây vì chuyện trả thù cho Hạ Hầu Nguyệt” Bác sĩ lance nhìn chằm chằm vào Trương Thác: “Chúng tôi vì chuyện này mà sớm đã có chuẩn bị từ trước, chúng tôi cũng rất sẵn lòng hoan nghênh chào đón cậu, nhưng gia tộc Middleton chúng tôi chỉ là người tiên phong, hãm hại Hạ Hầu Nguyệt vẫn còn có sự nhúng tay của những người khác!”