Bảy giờ ba mươi sáng, vẫn chưa đến giờ vào làm của các công ty xí nghiệp, cổng số hai của trại tạm giam Châu Xuyên mở ra, một thanh niên bước ra khỏi cổng với vẻ mặt đầy thăng trầm, ngắm nhìn những chiếc lá vào thu vàng úa, hít vào một hơi thật sâu.
Một chiếc Mercedes-Benz màu đen đậu trước cửa trại tạm giam, cửa sau xe mở ra, nam thanh niên ngồi vào xe chủ Trịnh, khoảng thời gian này đã vất vả cho cậu rồi, hai người qua đây, xoa bóp vai cậu chủ Trịnh cho tốt vào” Một giọng nói vang lên từ vị trí phụ lái của chiếc Mercedes-Benz.
Người vừa bước ra từ trại tạm giam chính là Trịnh Sâm.
Nhà họ Trịnh vẫn luôn dùng quan hệ để Trịnh Sâm không bị kết án vì chuyện trước đó, nhưng lúc đó chứng cứ rất rõ ràng, tuy không bị kết án, nhưng không thể nói thả là đã thả ra được.
Giờ đây Trịnh Sâm có thể nghênh ngang ra khỏi trại giam, chắc chắn là có người ra tay góp sức.
Trên hàng ghế sau của chiếc Mercedes-Benz, có hai cô người mẫu trẻ đẹp với thân hình gợi cảm.
“Cậu chủ Trịnh, để em giúp anh thay đồ”
“Để em xoa bóp vai cho anh”
Hai cô người mẫu nói chuyện một cách nũng nịu.
Trịnh Sâm nhìn về hàng ghế trước, cất lời: “Cậu chủ Kha, anh phí nhiều sức lực như vậy để kéo tôi ra ngoài, muốn cái gì thì nói thẳng ra luôn đi”
Người ngồi ở ghế trước chính là Kha Khương Bân.
Kha Khương Bân đánh tiếng ý tứ: “Qua lại với người thông minh thật là tốt. Cậu chủ Trịnh, vậy thì tôi cũng không vòng vo với anh nữa. Lần này có thể kéo anh ra ngoài phải dựa vào mối quan hệ của bố nuôi tôi. Cả cái tỉnh Ninh Thuận nếu nói có người khác còn có thể kéo anh ra ngoài thì tuyệt đối là không có khả năng này. Tôi nghĩ, cậu chủ Trịnh chắc là vẫn còn nhớ tại sao bản thân lại vào tù”
“Đương nhiên”
Vừa nhắc đến chuyện này, vẻ mặt của Trịnh Sâm vô cùng căm hận: “Nếu không phải tên Trương Thác đó phá hỏng chuyện tốt của tôi, sao tôi có thể rơi vào bước đường như hiện tại được”
“Đúng vậy”
Kha Khương Bân đáp: “Tôi và anh có cùng một kẻ địch, chính là Trương Thác. Cậu chủ Trịnh, chi bằng hai ta hợp tác với nhau đi.”
“Hợp tác? Anh muốn hợp tác như thế nào?” Trịnh Sâm vừa hưởng thụ hai người đẹp xoa bóp cho mình vừa nghỉ ngờ hỏi.
“Rất đơn giản, anh vào tù như thế nào thì chúng ta khiến tên họ Trương đó vào như thế ấy. Đoạn video vào ngày hôm ấy tôi đã xem hết rồi, có rất nhiều chứng cứ, chúng ta có thể chỉnh sửa một chút, bao gồm cả đoạn video mà Trương Thác cung cấp cũng có thể cho người chỉnh sửa. Chúng ta kiện anh ta tội bôi nhọ, phỉ báng người khác”
Kha Khương Bân vừa nhắc đến Trương Thác, trong ánh mắt bất giác bùng lên lửa giận. Qua mấy lần tiếp xúc khiến anh †a thật sự không thể kiềm chế nỗi nữa rồi.
Bị từ chối tình yêu, ở buổi tiệc giao lưu lần trước bị mất mặt, cửa hàng đá quý của bản thân cũng bị tên họ Trương này phá hoại, còn khiến cho bản thân lỗ gần chục tỷ.
Trên mặt Trịnh Sâm lộ ra chút suy tư, anh ta vốn là cậu ấm sống trong lụa là, khoảng thời gian này ở trong tù đến nỗi sắp phát điên, giờ đây có cơ hội ra ngoài còn có thể tống tên mình căm ghét vào tù, anh ta không thể không động lòng.
“Cậu chủ Kha, anh nắm chắc mấy phần?” Trịnh Sâm hỏi.
“Một trăm phần trăm”
Kha Khương Bân tràn đầy tự tin: “Sự việc lần này chẳng những có tôi tham gia, còn có người của nhà họ Trình nhúng tay vào, hạ bệ một tên họ Trương này không thể nào qua loa được”
“Nhà họ Trình?” Trịnh Sâm giật mình, nhà họ Trình ở tỉnh Ninh Thuận không hổ danh là một bá vương, tên họ Trương này đến cả người của nhà họ Trình cũng dám chọc vào, quả thật là chán sống mà.