“Hiện tại tình hình thế nào?” Trương Thác không phí lời vô ích, trực tiếp mở miệng hỏi.
“Anh rể, chúng em đã nghe Từ Uyên kể mọi chuyện rồi”
Trương Mỹ lên tiếng trả lời: “Bây giờ việc này đã được đưa lên Văn phòng Giáo dục Chính trị rồi, anh cũng biết, loại việc này có tác động rất xấu đến trường học, chủ nhiệm đã thông báo phê bình trước toàn trường, phải đuổi học Tôn Lãm”
“Nghiêm trọng như vậy sao?” Trương Thác cau mày.
“Ôi trời” Trương Thanh thở dài: “Thật ra cũng không đáng nghiêm trọng như vậy, dù sao chuyện được bao nuôi nói thẳng ra thì cũng không ít ỏi gì, hơn nữa Tôn Lãm cũng giải thích với chủ nhiệm, nói rằng anh chỉ đưa cô ấy vào khách sạn mà thôi, chuyện này bị đồn là sai sự thật, cũng chỉ đăng trong mạng nội bộ của trường, nhưng không biết tại sao, chiều hôm qua một loạt phóng viên đã chạy đến và hỏi về chuyện này, điều này liền bị vạch trần, phía chủ nhiệm chỉ có thể đưa ra lựa chọn như vậy dưới tác động của áp lực”
“Vậy Tôn Lãm thì sao” Trương Thác lại hỏi.
“Đang ở Văn phòng Giáo dục Chính trị, mẹ cô ấy cũng đã đến, bây giờ đang nói chuyện với chủ nhiệm” Từ Uyên chỉ tay: “Anh rể, bây giờ chúng ta cũng nên qua đó thôi, chuyện này nhất định anh phải ra mặt, đợi phóng viên đưa tin thì chị em chắc chắn cũng biết, nhưng anh đừng lo, em sẽ giải thích với chị ấy”
“Được” Trương Thác gật đầu, theo sau ba người Từ Uyên, đi về phía Văn phòng Giáo dục Chính trị.
Dọc suốt đường đi trong trường, Trương Thác nhận thấy có nhiều sinh viên chỉ chỉ chỏ chỏ vào mình, Trương Thác không cần nghĩ cũng biết họ đang nói gì, video ngày hôm đó đã được lan truyền trên mạng nội bộ của trường, tấm ảnh với chính nhân vật chính là anh chắc chắn cũng bị lan truyền khắp nơi.
Những việc này, Trương Thác không hề quan tâm.
Trương Thác đi thẳng đến cửa Văn phòng Giáo dục Chính trị, vừa định đẩy cửa bước vào, liền nghe thấy giọng phụ nữ vang lên từ Văn phòng Giáo dục Chính trị.
“Thầy à, tôi đã nói rõ ràng với thầy, đó là chồng chưa cưới của Tôn Lãm nhà tôi, Tôn Lãm nhà tôi cũng đã đủ tuổi kết hôn theo luật định rồi, lẽ nào ở riêng cùng vị hôn phu của mình là sai sao?”
Âm thanh vang lên này khiến động tác đẩy cửa của Trương Thác ngưng lại.
Qua cửa sổ của Văn phòng Giáo dục Chính trị, Trương Thác nhìn thấy người đang nói chuyện này là mẹ kế của Tôn Lãm.
“Vị hôn phu? Theo tôi được biết, người đó hẳn là chồng của Tổng giám đốc tập đoàn Nhất Lâm?” Trưởng Văn phòng Giáo dục Chính trị là một người đàn ông hói đầu, gần sáu mươi tuổi.
“Vậy thì sao?” Mẹ kế của Tôn Lãm chống nạnh: “Ai quy định người đã kết hôn thì không được ly hôn?
“Dì!” Tôn Lãm đứng ở một bên, khó xử kéo kéo tay áo mẹ kế, ngay cả cô cũng không ngờ mẹ kế của cô sẽ nói như vậy.
“Được rồi, thưa bà, tôi không muốn lôi thôi với bà về vấn đề này nữa, đối phương là đàn ông đã có gia đình, hiện tại việc đã gây xôn xao rất lớn, thu hút sự chú ý của cả thành phố, trường học không thể nhắm mắt làm ngơ việc này được”
Trưởng khoa sốt ruột xua tay: “Chuyện này, phải cho chúng tôi một lời giải thích”
Lời của chủ nhiệm giáo vụ vừa dứt, liền nhìn thấy cánh cửa bị người đẩy ra.
“Giải thích? Muốn giải thích cái gì?” Trương Thác từ ngoài cửa sải bước đi vào.
Mẹ kế Tôn Lãm nhìn thấy Trương Thác, trên mặt lộ nét kinh hỉ, Tôn Lãm thật sự khiến người đàn ông này ra mặt, điều này chứng tỏ Tôn Lãm vẫn có địa vị rất lớn trong lòng anh ta.
Tôn Lãm thì xấu hổ nhìn Trương Thác: “Anh rể, gây phiền phức cho anh rồi”
“Không có gì mà phiền với không phiền cả” Trương Thác thờ ơ mà xua tay, nhìn chằm chăm chủ nhiệm giáo vụ: “Tôi đưa Tôn Lãm vào khách sạn là vi phạm quy định của trường các ông sao? Điều luật nào quy định tôi không được đưa cô ấy vào khách sạn?”
“Đưa đến khách sạn?” Chủ nhiệm giáo vụ nhìn Trương Thác, nở nụ cười khinh thường: “Đưa đến khách sạn và qua đêm trong khách sạn là hai chuyện hoàn toàn khác nhau”.