“Gia chủ, tôi nghe bên ngoài có người nói, lúc này, xuất hiện không dưới ba con đại yêu có dáng người cao hơn ba mươi trượng, loại yêu quái này, trước đây chưa từng thấy qua”
“Thông báo xuống phía dưới đi!” Đông Phương Thiên Luyện vung tay lên: “Bây giờ tất cả mọi người, đều ra khỏi thành đào hầm cho tôi! Chúng ta sớm giúp yêu thú chuẩn bị một ngôi mộ thật tốt!”
Phủ thành chủ ra lệnh một tiếng, tất cả người bên trong thành, đều ra khỏi thành, đào hầm?
Đủ loại hơi thở giao thoa, chiều sâu đường hầm đạt tới năm mươi mét, ở trong tay vô số cường giả Ngự Khí, chỉ cần một ngày đêm liền hoàn thành rồi, đường hầm cũng đạt được năm mươi mét, tạo thành một vòng vây xung quanh thành Đông Phương.
Muốn đào đường hầm, vật liệu, rất khó để chở tới đây, đây là ngoài thành, không nhờ những người Ngự Khí này, thì khó mà vào thành.
Ở chính giữa trạch viện nhà họ Sở, mỗi người, đều cau mày.
“Gia chủ, chúng ta có nên khống chế lượng cơm của Toàn Cảnh Thiên một chút hay không, bây giờ trong gia tộc, mỗi ngày lượng cơm đã được giảm ba phần, một mình Toàn Cảnh Thiên có thể ăn hết một bàn, đã dẫn tới rất nhiều người âm thầm bất mãn” Một người cấp cap nhà họ Sở, nói với Sở Trang Nguyên.
“Nhân tài có tài năng và trình độ hàng đầu, ăn nhiều một chút thì có làm sao?” Sở Trang Nguyên mở miệng: “Đợi chuyện lần này qua đi, chỉ cần tăng cường huấn luyện, Toàn Cảnh Thiên liền có thể một mình đảm đương trọng trách, sự phát triển trong tương lai của anh ta là vô hạn”
“Nhưng gia chủ, chúng ta cũng phải vì người bên dưới mà suy nghĩ chứ” Tên cấp cao nhà họ Sở nói: “Hiện tại ở trong nhà, rất nhiều người đều bởi vì không được ăn no mà bắt đầu trở nên hưng dữ, chỉ trong ngày hôm nay, đã xảy ra bốn trận xung đột rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy, tôi sợ sẽ xảy ra chuyện!”
Sở Trang Nguyên lắc đầu: “Loại tình huống này, sớm muộn gì cũng gặp phải, cậu phải ra sức ổn định lòng người, tôi sẽ bảo Toàn Cảnh Thiên lúc ăn cơm giảm bớt một chút.”
“Được”
Một ngày, lại một lần nữa trôi qua.
Trương Thác đi ra khỏi Định Bồng Các, Song Tuyên và Cao Trân vẫn luôn đi theo bên cạnh anh, hai thiếu nữ xinh đẹp như hoa, hấp dẫn không ít ánh mắt của mọi người, Trương Thác tự nhiên cũng trở thành đối tượng được mọi người ngưỡng mộ, không những được ở trong vòng tay của hai mỹ nhân tuyệt sắc hưởng thụ tề nhân chi phúc, còn có một thân bản lĩnh, làm cho người ta phải cung kính.
Trương Thác rời khỏi Định Bồng Các, mang theo hai cô gái, đi thẳng tới thanh lâu.
Mấy ngày trước Trương Thác có tới nơi này uống rượu, cũng quen biết một vị cô nương.
Thanh lâu là một nơi truyền tin tức nhanh nhất, lúc này tú bà cũng biết trong thành có nhân vật tai to mặt lớn, vị Trương Thác này là đại sư giám bảo có danh tiếng cao nhất gần đây, làm sao bà có thể không biết.
Trương Thác vừa vào cửa, tú bà liền tiến lên đón.
“Ai ui, Trương đại gia, sao bây giờ ngài mới tới” Tú bà lắc mông đi tới, đây là một người phụ nữ thướt tha duyên dáng, đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng mà thực lực Ngự Khí, khiến cho người ta tưởng rằng cũng chỉ mới ba mươi, quả thực là một người phụ nữ với dáng vẻ có lực sát thương cực cao.
“Ha ha” Trương Thác cười cười, sau đó hỏi: “Thang Ngọc Thúy đâu?”
“Thang Ngọc Thúy đã sớm chờ Trương đại gia người rồi.”
Tú bà cầm trong tay một chiếc quạt lông vũ có màu sắc diễm lệ, che miệng cười: “Trương đại gia không đến, Thang Ngọc.
Thúy nào dám ở cùng người khác.”
“Coi như bà hiểu chuyện” Trương Thác ném ra mười tờ tiền vàng.
Tú bà vội vã tiếp được, biểu hiện càng nhiệt tình, liền đem Trương Thác dẫn vào trong một căn phòng.
Trước khi vào phòng, Trương Thác quay đầu liếc nhìn Song Tuyên và Cao Trân.
“Hai người ở đây chờ tôi.”
Nói xong, Trương Thác liền đi vào trong phòng.