Ánh mắt của Lanny hơi biến đổi sau đó lắc đầu nói: “Tôi không hiểu đây ông đang nói cái gì”
“Được rồi, nếu như ông đã không hiểu thì tôi sẽ nói rõ cho ông hiểu” Hai thanh kiếm màu đỏ ở trên tay của Kim Đông Tứ biến mất: “Anh ta đã từng một mình nói chuyện chưa, hay là có tự mình đưa ra quyết định gì không?”
Kim Đông Tứ đột nhiên nở nụ cười, hai thanh kiếm đỏ ở trên tay của ông ta biến mất cho thấy ông ta muốn để cho Lanny động thủ trước, ông ta sẽ không dẫn đầu tấn công đến Trương Thác.
Lanny không có lên tiếng, ông ta đã âm thầm gài người đi theo dõi chằm chằm vào Trương Thác, tin tức truyền về vô cùng chính xác, đây cũng chỉ là do Lanny suy đoán mà thôi, đây là Trương Thác đang chuẩn bị dùng thánh khí, mà ai cũng không biết thánh khí là cái gì, cũng không ai biết thánh khí kia phải sử dụng như thế nào, nhưng mà tương tự như vậy ai cũng không dám liều mình mạo hiểm.
Trương Thác, người đã ẩn náu mấy ngày nay, lúc này lại đi qua dưới mí mắt của Lanny và Kim Đông Tứ, cả hai đều không dám tấn công anh.
Khi Trương Thác đặt chân lên Đảo Quang Minh, khóe miệng Trương Thác nở một nụ cười khó lường.
Mảnh đất này là nơi mà Trương Thác thân thuộc nhất, mỗi tấc đất ở đây đều là tâm huyết của Trương Thác và những người khác.
Sau khi Trương Thác lên đảo, càng thêm thoải mái tự do, anh nhìn chỗ này ngó kia, cứ như đến tham quan.
Trương Thác liếc nhìn bầu trời phía trên, nói: “Hai người từng là giáo chủ Hồng Y, tại sao chúng ta không xuống tán gẫu một chút. Dù sao, Trương Thác tôi, cũng đã từng làm giáo chủ của Hội Thần Ản Đông Phương, bây giờ mọi người đều bị cách chức rồi, không bằng ngồi xuống nói chuyện, cùng nhau diss nội quy của Hội Thần Ản? “
Trương Thác vừa đi vừa nói, tựa hồ không để ý tới hai người trên không.
Cả Lanny và Kim Đông Tứ, ai cũng không nói chuyện, chỉ đứng nhìn, cả hai đều không muốn trở thành con chuột bạch đầu tiên lao vào thử sức mạnh của thánh khí.
“Hai người thật sự muốn nói chuyện với tôi sao?”
Trương Thác lại nói.
Hai người trên không trung vẫn mặc kệ, chỉ nhìn chằm chằm Trương Thác.
Trương Thác vừa nói, vừa đi về phía trung tâm của hòn đảo, tốc độ không nhanh không chậm, tuy rằng coi như đi dạo trong sân nhưng cũng không kém người thường đi nhanh là mấy.
Trương Thác càng ngày càng đến gần trung tâm đảo, tòa lâu đài cổ kính đó vẫn sừng sững ở giữa đảo, nơi Trương Thác từng ở mỗi ngày.
“Tôi nghe nói rằng Đảo Quang Minh có thánh khí duy nhất trên thế giới. Tôi muốn xem qua nó, không biết Xương Rồng tôi có vinh dự này hay không, ha ha ha”
Một tiếng cười lớn vang lên.
Sau đó, thân hình cao gầy của Xương Rồng xuất hiện trước mặt Trương Thác.
Nhìn thấy Xương Rồng xuất hiện, Lanny và Kim Đông Tứ trên không đều coi Xương Rồng như những người thí nghiệm.
Trương Thác nhìn thấy Xương Rồng thì dừng lại, thở dài nói: “Haizz, xem ra người của Phản Tổ Minh gan to hơn so với người của hội Thần Ẩn”
“Không phải.” Xương Rồng lắc đầu, “Tôi chỉ tự tin hơn so với hai người bọn họ thôi, với trạng thái hiện tại của anh cho dù trong tay nắm giữ thánh khí, anh có thể làm gì, thật sự có thể làm bị thương Xương Rồng tôi sao?”
Trương Thác híp mắt: “Vậy ông muốn thử không?”
Xương Rồng khinh thường: “Thử anh thì sao?”
“Được” Trương Thác buông hai tay trước người, trong miệng lẩm bẩm.