Trương Thác mỉm cười và vươn ra hai ngón tay của tay phải ra, sau đó anh nhẹ nhàng bóp lấy chiếc ly rượu ở trong tay trái của mình, Trương Thác nhẹ nhàng bóp vỡ một mảnh vỡ nhỏ của chiếc ly thủy tỉnh rồi thuận tay bắn về Anna đang chạy trốn và trực tiếp nhắm thẳng vào chân của Anna.
Anna đang chạy trốn cực nhanh, bỗng nhiên thân thể lảo đảo một cái, cả người ngã về phía trước. Trên đầu gối chân trái của cô có một vết rách nhỏ, tuy vết thương này nhỏ nhưng đã cắt đứt kinh mạch ở chỗ khớp chân trái. Chân trái của Anna đã tàn phế.
Khi Anna ngã xuống, vì quán tính quá mạnh nên cô ngã mạnh vào cửa chính, trên đầu gối chân trái truyền đến sự đau đớn khiến cho Anna liên tục hít vào hơi lạnh, trong mắt xen lẫn sự hoảng sợ.
“Ôi” Một tiếng thở dài u oán vang lên trong căn phòng ở lầu hai. “Ông ta nói cô ngu xuẩn thật sự là không hề nói sai, cô cảm thấy ông ta có thể tìm được Shazan đến giúp đỡ sao?
Shazan là một tên quân phiệt nhỏ bé, có tài đức gì mà có thể tìm được ngài Satan quân vương địa ngục để giúp ông ta.
Nhưng cách làm của cô quá ngu xuẩn để quân vương của chúng tôi phát hiện ra vấn đề mà thôi.”
Trong giây phút nghe được giọng nói u oán này vang lên, trên mặt Anna vô thức tỏ vẻ cung kính. Lúc giọng nói kia nói ra bốn chữ quân vương địa ngục, trong mắt Anna tràn đầy vẻ sợ hãi. Cô nhìn về phía Trương Thác, cả người không tự chủ được mà run rẩy: “Satan… Anh chính là Satan quân vương địa ngục… Anh… Anh chưa chết!”
“Nói cái rắm gì đấy!” Một giọng nói khẽ vang lên, từ trên lầu truyền đến: “Sao ngài ấy có thể chết được, trên thế giới này ai có thể giết ngài ấy? Quỳ xuống, vả miệng!”
Trong phút chốc, khi giọng nói trên lầu vang lên, Anna gần như không hề do dự, cô chịu đựng cơn đau kịch liệt quỳ ở nơi đó. Anna nâng bàn tay lên, dùng sức đánh lên gương mặt xinh đẹp của mình, qua điều này có thể thấy được trong tiềm thức của cô đã khẽ nhận chủ nhân với người trên lầu kia, nói gì nghe nói.
Một bóng dáng nổi bật từ lầu hai nhảy xuống, để lại cho Trương Thác và Shazan một bóng lưng. Dù chỉ nhìn xem bóng lưng này cũng có thể chắc chắn đây là một người phụ nữ tuyệt sắc.
Anna đã xem như rất xinh đẹp, nhưng ở trước mặt người phụ nữ này dù so bóng lưng thôi cũng đã kém rất xa rồi.
Người bụ nữ có tóc dài màu bạc dài đến thắng lưng.
Sau khi Anna tự tát mình một cái, ánh mắt tràn đầy vẻ kính trọng và sợ hãi nhìn người phụ nữ trước mặt.
“Không đủ, đánh tiếp đi” Người phụ nữ đưa lưng về phía Trương Thác, giọng nói vang lên lân nữa.
Anna giơ tay lên lần nữa lại tát một cái lên gương mặt xinh đẹp của mình.
“Đánh tiếp” Giọng nói của người phụ nữ tóc bạc rất lạnh lùng.
Anna lại nâng tay lên lần nữa.
“Đánh!”
“Tiếp tục!”
“Không đủ vang!”
“Đánh!”
Giọng nói của người phụ nữ tóc bạc liên tục vang lên, bàn tay của Anna nghe lời, tiếng bạt tai trong đại sảnh vang lên liên tục.
Có thể nhìn thấy gương mặt của Anna đã hoàn toàn sưng đỏ, tuyến lệ của cô cũng bị kích thích, nước mắt liên tục chảy ra, nhưng vẫn liên tục tát mình, giống như người máy chấp hành nhiệm vụ vậy.
“Đủ rồi” Người phụ nữ tóc bạc khế mở miệng.
Anna đang tự tát mình cũng dừng lại.