Mục lục
Con Rể Quyền Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1492:


“Anh, người này của anh em nên nói như thế nào đây? Thời điểm kiếm tiền phải có ý muốn kinh doanh, đáng tiếc ở phương diện khác quá ngay thẳng. Anh nói xem Trương Thác này, em thấy cũng chỉ là mạnh mẽ hơn so với bình thường người một chút mà thôi.” An Thanh Mai lắc đầu: “Nếu anh thật sự muốn đi cướp cái vạc, thì em quen biết không ít cao thủ Thiên bảng”


“Cô Thanh Mai, Thiên Bảng mà cô nói kia rốt cuộc là cái gì?” Trương Thác nghi hoặc, Thiên bảng có từ lúc nào vậy?


“Ha ha” An Thanh Mai cười khẩy một tiếng: “Nếu như anh không biết Thiên bảng thì đó chính là không xứng để biết, mà không xứng biết rõ thì còn nói cho anh biết chuyện này để làm gì?


“Được rồi!” An Đông Hưng quát lớn một tiếng lần nữa: “Tổng giám đốc Trương là bạn của anh, anh hoàn toàn tín nhiệm Tổng giám đốc Trương, em cũng đừng mang theo thành kiến mà nhìn người, Tổng giám đốc Trương chỉ là không truy cầu những bảng xếp hạng không có ý nghĩa giá trị gì mà thôi.”


“Stop!” An Thanh Mai liếc mắt: “Đi đi, em sẽ chóng mắt lên xem Tổng giám đốc Trương trong miệng anh rốt cuộc là có thực lực như thế nào!”


An Thanh Mai nói xong, tự mình đi qua một bên tìm ghế sô pha ngồi xuống.


“Tổng giám đốc Trương, em gái tôi từ nhỏ đã được người trong nhà làm chiều chuộng đến hư rồi, anh đừng để ý, chúng †a sang bên này trò chuyện.” An Đông Hưng dùng tay làm ra hiệu mời, dẫn theo Trương Thác đi sang bên khác.


Hai người ngồi ở một bộ ghế salon thương gia, An Đông Hưng rót hai chén trà mời Trương Thác, rồi cũng anh bắt đầu bàn chuyện về Đỉnh.


“Tổng giám đốc Trương ,, về chuyện lần này, đây là tư liệu mà em gái tôi cung cấp, em ấy là quản lý buôn bán tại thành phố Lỗ Lang, đối với thành phố này tương đối quen thuộc. An Đông Hưng phất tay một cái, ngay sao đó có một người đi tới đưa tới một cái túi văn kiện giấy dài tới trước mặt Trương Thác, sau đó lui ra.


Trương Thác mở ra túi văn kiện nhìn thoáng qua.


“Ồ, còn làm rất lớn nữa, nhân vật nổi tiếng các giới đều đã đến à” Trương Thác nhìn xem một vài thành viên sẽ tham gia hội đấu giá trên văn kiện: “Lai lịch cái vạc kia cũng không nhỏ nhỉ, không ngờ là vạc Khắc Thân”


“Tổng giám đốc Trương biết rõ vạc Khắc Thân à?” An Đông Hưng nghe giọng điệu Trương Thác, có chút ngoài ý muốn.


“Đương nhiên biết rõ, vạc kia là sản vật cùng kỳ với vạc Mẫu Mậu, chỉ có điều là vạc Mẫu Mậu quá mức xuất sắc, làm cho người ta dần dần quên lãng vạc Khắc Thân này”


An Đông Hưng duỗi đưa ngón tay cái ra: “Xem ra, Tổng giám đốc Trương cũng là người trong nghề trong phương diện này! Nếu như Tổng giám đốc Trương biết rõ lai lịch của đỉnh kia, vậy thì về giá cả chắc hẳn Tổng giám đốc Trương cũng có thể có thể suy đoán một chút nhỉ”


Trương Thác lắc đầu: “Đoán không ra, loại bảo vật vô giá này cũng không phải là loại người như tôi có thể tùy tiện định giá được đâu.”


Nghe lời Trương Thác nói, An Đông Hưng cũng không có phản bác, bởi vì anh biết rõ Trương Thác nói không sai, cái vạc Khắc Thân này đúng là bảo vật vô giá.


Đông Hòa ở thời cổ, đỉnh được coi là trọng khí lập quốc, là sự tượng trưng cho vương triều và quyền lực. Cho tới bây giờ, Đông Hòa vẫn đang có một tông phái giữ ý thức sùng bái đỉnh, nhắc tới đỉnh thì liền làm cho người ta có một loại cảm giác hiển hách, tôn quý, long trọng.


Vạc Mẫu Mậu được xưng là đỉnh nhất từ cổ chí kim, sau đó đổi tên là vạc Hậu Mẫu Mậu Phương, và gần trăm năm năm trước đã được khai quật tại thành phố Dương tỉnh Nam, do hai đứa con trai của Võ Đinh ở đời nhà Thương là Tổ Cảnh và Tổ Tổ Giáp vì muốn tế bái mẹ ruột nên đã chế ra vạc có chữ “Mậu”, là tác phẩm tiêu biểu thanh đồng khí thời nhà Thương Chu, tên gốc là “Mẫu Mậu”, “Hậu Mẫu Mậu Phương.”


Cái vạc kia là đồ vật bằng đồng nặng nhất được khai quật cho tới nay trên thế giới, được nhận danh “Đồng Xanh chỉ Vương”, “Bảo vật quốc gia” thanh danh tốt đẹp, vì quốc gia mà thành một di vật văn hóa. Sáu mươi mốt năm trước bắt đầu với tư cách trấn quán chỉ bảo chất chứa tại nhà bảo tàng quốc gia Đông Hòa.


Mà vạc Khắc Thân là văn vật cùng kỳ với vạc đồng Hậu Mẫu Mậu Phương, giá trị kia, căn bản cũng không thể sử dụng tiền tài để suy xét, lần đấu giá cái đỉnh Houmuwu khiến cho khắp nơi trên thế giới đặc biệt coi trọng, nhất là những kẻ yêu thích di vật văn hóa, thời gian hai ngày gần đây gân như muốn phát điên lên vậy.


Cuộc đấu giá đỉnh này đương nhiên không đơn giản, hai ngày này, giá cả vé máy bay nơi khác đi đến thành phố Lỗ Lang đều tăng gấp bội so với lúc bình thường, các ban quản lý địa phương của thành phố Lỗ Lang càng vì lần đấu giá này cũng cung cấp đầy đủ nhân viên bảo vệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK