Trương Thác nhìn dáng vẻ đáng yêu của người phụ nữ ở trước mặt không nhịn được cúi người nhẹ nhàng hôn lên trán người phụ nữ.
Nụ hôn này làm cho người phụ nữ đỏ mặt: “Anh làm gì vậy!
Xung quanh đây có rất nhiều người đang theo dõi đấy!”
Trương Thác liếc mắt nhìn một vòng, ở xung quanh nhóm tuần tra đang áp chế những nhân viên vi phạm quy định lên trên xe du lịch Tắc Giang, các thành viên trong bộ phận pháp luật của Nhất Lâm cũng chạy tới, cũng có rất nhiều người biết họ.
Lông mày của Trương Thác giãn ra: “Nhìn thì nhìn thôi, anh hôn vợ của mình họ còn có thể nói gì chứ? Ghen tị anh có một cô vợ xinh đẹp như vậy sao?”
“Không biết xấu hổ!” Lâm Ngữ Lam liếc nhìn Trương Thác Nhất rồi nhanh chóng sải bước đi sang một bên.
“Hì hì” Trương Thác mặt dày vô sỉ cười rồi chạy nhanh tới chủ động giữ chặt bàn tay nhỏ giống như ngọc của Lâm Ngữ Lam.
Lâm Ngữ Lam chỉ vùng vẫy một cách tượng trưng sau đó để mặc cho Trương Thác lôi kéo.
Hai người nắm tay nhau giống như đôi tình nhân nhỏ đang yêu nhau, khuôn mặt nhỏ của người phụ nữ đỏ bừng vùi đầu vào trong ngực, người đàn ông thì nhếch miệng cười ngây ngô rồi cứ như vậy đi tới.
Tiếng chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên.
Lúc này tiếng chuông điện thoại di động này đặc biệt chói tai, phá vỡ sự ngọt ngào giữa hai người.
Trương Thác cầm điện thoại di động lên nhìn người gọi tới, sau đó nghe điện thoại với vẻ mặt ngạc nhiên: “Tổ Lâm?”
Đây là lần đầu tiên Tổ Lâm chủ động gọi điện thoại cho Trương Thác sau khi Trương Thác tuyển dụng Tổ Lâm.
“Tổng giám đốc Trương có một vụ làm ăn lớn nhưng mà tôi không biết chúng ta có nên tiếp nhận hay không bởi vi độ khó rất cao” Giọng nói của Tổ Lâm ở trong điện thoại có vẻ hơi hưng phấn nhưng lại hơi do dự.
“Cứ tiếp nhận đi” Trương Thác trả lời rất nhẹ nhàng, cho dù là vụ làm ăn lớn có độ khó như thế nào thì Trương Thác cũng có thể hoàn thành dễ dàng, nếu như không được tính là người luyện khí, Địa Ngục Hành Giả thì tuyệt đối là người ưu tú nhất trên thế giới.
“Nhưng mà tổng giám đốc Trương…” Tổ Lâm muốn nói lại thôi.
“Có gì cậu cứ nói”
“Là như thế này tổng giám đốc Trương, nhiệm vụ lần này là nhiệm vụ nhóm, đối phương đã mời rất nhiều người của công ty bảo vệ to có nhỏ có chứ không phải chỉ có nhà chúng ta, chỉ sợ đến lúc đó chuyện thù lao…”
Trương Thác cười khanh khách: “Chuyện thù lao sao, họ trả nhiều nhất là bao nhiêu thì chúng ta muốn bấy nhiêu, Tổ Lâm nhớ kỹ một chuyện.”
“Chuyện gì?”
“Chúng ta là mạnh nhất, mạnh hơn bất kỳ công ty bảo vệ nào nên cậu đừng có bất cứ áp lực tâm lý gì cả, đã hiểu chưa?”
Tổ Lâm hít sâu một hơi trả lời: “Vâng, tổng giám đốc Trương tôi hiểu rồi, tôi sẽ trả lời đối phương ngay”
“Được rồi, cứ làm theo suy nghĩ của cậu, cậu còn trẻ nên hãy mạnh dạn lên ý tưởng chứ đừng sợ đầu sợ đuôi” Trương Thác cổ vũ sau đó cúp điện thoại.
Trương Thác có ấn tượng rất tốt với Tổ Lâm, nếu như có thể anh cũng muốn đào tạo một chút.
Theo như Trương Thác quan sát Tổ Lâm người này rất xuất sắc về mọi mặt.
“Chồng à anh lại bận sao?” Đôi mắt to của Lâm Ngữ Lam chớp chớp nhìn Trương Thác.
“Không có chuyện gì lớn” Trương Thác nâng bàn tay của Lâm Ngữ Lam lên vỗ nhẹ.
Hai người trở lại Nhất Lâm ăn cơm trưa, Trương Thác vừa mới chuẩn bị đi lên lâu với Lâm Ngữ Lam thì Tổ Lâm lại gọi điện thoại.
“Tổng giám đốc Trương đối phương đã đồng ý!” Trong giọng nói của Tổ Lâm tràn đầy sự phấn khích tột độ: “Tôi đưa ra mức giá ba mươi lăm tỷ, họ đồng ý rồi! Tổng giám đốc Trương ba mươi lăm tỷ đấy!”
Trương Thác thở dài, Tổ Lâm vẫn còn quá ít kiến thức.
Nếu để cho người khác biết Địa Ngục Hành Giả đi chấp hành nhiệm vụ chỉ vì ba mươi lăm tỷ thì sợ rằng họ sẽ cười chết mất.
Phải biết răng lúc trước có người đã từng lấy mấy mỏ dầu để làm giá cả chỉ vì muốn mời mấy Địa Ngục Hành Giả bảo vệ sát ở bên người nhưng Trương Thác không đồng ý.