Trương Thác vừa nói xong, bảy người kia lập tức hiểu được anh đang nói cái gì.
Bảy người bọn họ đã đánh với không ít đoàn lính đánh thuê, nhưng cũng chỉ là đả thương chứ không giết người, vậy mới khiến nhiều người không kiêng dè mà thách đấu bọn họ, thế mà Trương Thác vừa ra tay, trực tiếp lấy đi 3 sinh mạng, liền đập tan ý nghĩ tiếp tục muốn thách đấu của bọn họ.
Trên mặt Tê Thiên hiện lên vẻ xấu hổ, chẳng trách Trương Ức Thùy nói mình là quả hồng mềm, loại chiến đấu chỉ đả thương chứ không giết người, ở trong thành hoàng kim này, không phải quả hồng mềm thì còn là gì nữa?
Trương Thác lạnh lùng trừng mắt nhìn Trân Minh Quang, nghiêm mặt quát: “Tôi cảnh cáo anh lần cuối, kẻ nào dám khiêu khích anh, giết luôn kẻ đó, nếu anh không giết họ thì tôi sẽ giết anh, hiểu rõ chưa?”
“Tôi…”Trần Minh Quang cũng không phải kẻ ngốc, hiểu ý trong lời nói của Trương Thác, lập tức gật đầu: “Hiểu rõ rồi”
“Rất tốt” Trương Thác hài lòng: ” Đi thôi, lên lầu với tôi, xem có trao đổi được gì không, nếu như không phải mối làm ăn tốt, chỉ sợ tôi cũng sẽ không làm ăn thua lỗ.”
Trương Thác nói xong, tự đi trước lên lầu hai, đám người Trần Minh Quang toàn bộ thành thật đi theo phía sau Trương Thác.
Trương Thác lúc nói chuyện, cố ý làm cho đối phương mất đi phương hướng, người khác cho rằng phía sau bọn họ còn có một tổ chức cực lớn.
Đại sảnh lầu hai cũng không nhiều người, lúc Trương Thác đi lên chỉ thấy Anna đang dựa người trên sofa làm bằng da thật, hai người hầu gái xinh đẹp da trắng đứng bên cạnh cô, một người bóp vai cho cô, người kia thì bóp chân cho cô ấy.
Anna nhìn thấy Trương Thác đi tới, tùy ý vén tóc, nói: “Tự tìm một chỗ ngồi đi”
Trương Thác cũng không khách khí, ngồi xuống ngay đối diện Anna, lấy một quả táo, cho vào miệng, cắn một miếng, hai mắt cũng không ngừng đánh giá Anna.
Sau khi đám người Tề Thiên lên tới nơi, cũng không biết làm thế nào bèn ngồi ngay phía sau Trương Thác.
Anna không chào hỏi đám người Tê Thiên giống như chào.
hỏi Trương Thác, Anna có thể nhìn ra, đám người này, mặc dù thực lực không gọi là kém, nhưng để nói về thủ đoạn cương quyết nhất, thì chính là thiếu niên đang ngồi trước mặt cô ta, cô ta phất tay, hai hầu gái cung kính khom người rời đi.
Sau khi hai hầu gái rời đi, Anna mới nói : “Các vị thuộc tổ chức nào, từ trước tới nay chưa từng nghe qua”
“Nói thẳng đi” Trương Thác đưa ngón út tay phải ra ngoáy ngoáy lỗ tai: “Nói chuyện chính, những cái khác nói sau”
“Mỏ vàng, mấy người nên biết rằng hiện tại Berger và Bernard cùng với Shazan tướng quân đang tranh giành mỏ vàng trong thành này, tôi cần anh giúp tôi đoạt lấy mỏ vàng”
Anna đi thẳng vấn đề.
“Cô đang nói nhảm cái quái gì vậy” Trương Thác trợn mắt: “Tôi đương nhiên biết mỏ vàng, tôi chỉ muốn hỏi cô, dưới tay Shazan có nhiều người như vậy, chỉ với mấy người bọn tôi có ích gì? Nói cách khác bọn tôi thì có thể làm được gì chứ?
Nếu như làm bia đỡ, thì cô tìm nhầm người rồi”
“Tôi muốn các anh giết một người” Anna ném ra một tấm ảnh.
Trương Thác cấm lấy tấm ảnh, nhìn lướt qua rồi ném cho mấy người phía sau.
Đám Tề Thiên nhìn vào tấm ảnh ánh mắt cứng lại: “Berger?”
“Không sai” Anna gật đầu: “Bernard và tướng quân Shazan đã liên minh thành một phe, nếu như Berger bị giết, mỏ vàng trong thành này đối với chúng tôi chỉ là vật trong tầm tay, lần này hành động không riêng gì chỉ có các người, còn có các đội dong binh đoàn khác, chỉ có điều lợi ích thì chỉ có một”