Đối với cái cách làm này của nhà Nhất Lâm, cũng không còn ai cảm thấy bất ngờ nữa, xét cho cùng, dựa trên lý lịch hiện tại của Nhất Lâm mà nói, cái mức giá ba tỷ đồng như thế này, chính là hợp tình hợp lý, còn có thể gọi là ít nữa thật có lỗi với cái danh xưng đầu rồng thương nghiệp Đông Hòa của Nhất Lâm này rồi, gọi nhiều hơn nữa, lại khiến cho các công ty còn lại khó làm.
Sau khi Trương Thác gọi giá như thế này, các công ty vốn dĩ chuẩn bị định ra giá đều lắc lắc đầu, không còn ai phát ra tiếng động, cũng không còn ai nâng giá với Nhất Lâm nữa.
Ngay khi mọi người còn nghĩ rằng thứ này sẽ bị Nhất Lâm đập đi mất, thì một giọng nói đột nhiên vang lên.
“Sáu tỉ đồng!
Giọng nói này vừa phát ra, tất cả mọi người ở trong lòng đều chấn động, cố tình nâng giá với Nhất Lâm, đây không phải là đang tìm thù hận sao?
Mọi người dường như đều đồng loạt nhìn về hướng mà âm thanh phát và được truyền đến.
Người kêu ra sáu tỉ đồng đó, là người đang ngồi ở hàng ghế cuối cùng.
Khóe miệng Trương Thác nở ra một nụ cười, anh vừa nấy sở dĩ là người đầu tiên hét giá, chính là bởi vì muốn nhìn một chút, xem có ai tiếp anh hay không, quả nhiên, có người tiếp tục ra giá, Trương Thác bây giờ cũng đã xác nhận được phán đoán của mình.
Phản Tổ Minh ở chỗ này tiến hành cuộc đấu giá từ thiện, mục đích chính là muốn nhanh chóng chuyển thứ gì đó ra ngoài, hơn nữa, tuyệt đối sẽ không chọn một nơi như Châu Xuyên này, bọn họ cũng rất rõ, bản thân đang ở Châu Xuyên.
“Chín tỷ” Trương Thác mặt tỉnh bơ không chút biến sắc, tiếp tục ra giá.
“Mười hai tỷ” Tiếng ra giá ở hàng ghế cuối cùng lại tiếp tục vang lên.
Tất cả những người có mặt ở hiện trường đều ngốc luôn rồi, xem xét cái người đang ra giả ở hàng ghế cuối cùng, là một cậu thanh niên trông có vẻ như vừa mới hai mươi tuổi, quần áo mặc trên người cũng không tính là đắt.
Trương Thác dựa vào ghế duõi ra một ngón tay: “Ba mươi tỷ đồng”
Dù sao thì Trương Thác cũng đã xé rách bộ mặt của Phản Tổ Minh rồi, Phản Tổ Minh muốn làm cái chuyện gì, anh nhất định sẽ đưa tay ra ngăn cản, còn về phần tiền, không phải là vấn đề mà anh cần phải suy nghĩ, huống hồ, tiền của cuộc đấu giá ngày hôm nay, sẽ được quyên góp cho viện phúc lợi.
Cái cậu thanh niên ngồi ở hàng ghế cuối cùng đó sắc mặt có vẻ không được tốt lắm, cậu ta biết được vị Quân vương địa ngục kia đang ở Châu Xuyên, và cũng ở ngay trong căn phòng này, nhìn thấy được thân ảnh của Quân vương địa ngục, nhưng cậu ta dù sao cũng không thể ngờ được rằng, ánh mắt của vị Quân vương địa ngục này lại có thể sắc bén đến thế.
Lần này của Phản Tổ Minh, đặc biệt để đồ của bọn họ ở giữa trung tâm của của buổi đấu giá, nhưng mà vẫn bị Trương Thác chỉ cần liếc mắt một cái là đã nhìn ra ngay.
Phản Tổ Minh tùy ý như thế nào thì cũng không thể nghĩ ra được, ở bên cạnh của Trương Thác, là một con người có radar.
“Sáu mươi tỷ đồng.” Người thanh niên cắn răng mà hét ra một cái giá, cậu ta không quan tâm đến vấn đề tiền bạc, Phản Tổ Minh cũng không có thiếu tiền, phiền não của cậu ta bây giờ chính là mục đích đã bị người khác phát hiện ra rồi.
“Một trăm năm mươi tỷ đồng” Trương Thác lại một lần nữa nói ra một con số.
“Một trăm tám mươi tỷ đồng” Cậu thanh niên cũng hét giâ thêm lần nữa.
Trương Thác cười ha hả: “Hai trăm bốn mươi tỷ đồng.”
Người thanh niên ngồi ở hàng ghế cuối cùng nắm chặt tay lại, cậu ta mở mồm, vừa mới định chuẩn bị nâng giá tiếp.
Một người ngồi bên cạnh của cậu ta đột nhiên đá một phát vào chân, người thanh niên cũng há hốc mồm, bởi vì một cái động tác này của người bên cạnh mà lập tức dừng lại.
“Không cần hét nữa đâu” Người ở bên cạnh người thanh niên lên tiếng: “Trương Thác đã biết được đồ vật mà chúng ta muối ¡, cho dù có hét như thế nào nữa, thì anh ta vẫn kiên trì như vậy thôi, đi thôi, chuẩn bị một chút, đồ vật ở trong thiên hạ này, cũng không cần thiết phải bỏ tiền ra để mua”