Tổ Lâm lắc đầu nói: “Nói nhẹ ra thì nếu như anh ta thật sự chết đi thì trên cái Đảo Quang Minh này còn rất nhiều người khác, khi mà người kia vẫn ở trên cái đảo này thì hơn một nửa số người ở đây vẫn sẽ nghe theo lệnh của người đó!”
Ha ha” Châu Ninh khinh thường cười nói: “Chỉ bằng những tên củi mục kia mà có thể ngăn lại được con đường của anh sao, anh yêu tâm đi, rất nhanh nữa thôi là bọn họ sẽ tự động rút lui khỏi vị trí ông chủ.”
“Tự động?” Tổ Lâm cảm thấy không tin được.
“Không sai” Châu Ninh gật đầu: “Khi còn là một người cường đại thì tất nhiên anh ta sẽ có tùy tùng riêng, nhưng mà khi anh ta trở thành một con chuột chạy qua đường thì sao? Ai còn dám tiếp tục bám vào anh ta? Đi theo anh ta chính là muốn trở thành kẻ địch với Thần Ẩn, át chủ bài là ông chủ của anh, hoặc là anh ta sẽ bị bắt vào cái lồng kia cả đời hoặc là anh ta chỉ cần sống trên trái đất này thì sẽ không có ai tìm được anh ta!”
Tổ Lâm cảm thấy không chắc chắn lắm: “Em xác định là Thẩn Ẩn kia có thể giết chết được anh ta sao?”
“Muốn giết chết anh ta rất đơn giản” Vả mặt của Châu Ninh vô cùng tự tin: “Về việc tổ chức đại hội lần này, anh chỉ cần ngồi đó ăn chút đồ ăn mà thôi, sau khi nó kết thúc thì anh có thể chính thức trở thành quân vương địa ngục, mà em thì cũng có thể an ổn trở thành vợ của quân vương địa ngục”
Khi cả hai người bọn họ đang nói chuyện thì có một chiếc trực thăng tỏa ra tia sáng màu bạc bay đến trên bầu trời của Đảo Quang Minh.
“Ôi, là người của gia tộc Norman của em đã đến rồi” Châu Ninh chú ý đến chiếc trực thăng: “Đi thôi, Đảo Quang Minh sắp xuống dốc, nó sẽ được bắt đầu bằng sự cắt đứt quan hệ với gia tộc Norman”
“Gia tộc Norman” Tổ Lâm suy nghĩ một chút: “Chính là gia tộc đứng ở sau lưng của tóc đỏ hay sao? Không phải là gia tộc của bọn họ đều đã bị thần phục hoàn toàn dưới tay của ông chủ rồi sao?”
“Đây chẳng qua là bề ngoài mà thôi” Châu Ninh mở miệng nói: “Người lãnh đạo chính thức của gia tộc Norman cũng không hề đơn giản như vậy, một con quái vật sống hơn hai trăm năm mà chịu tình nguyện làm người dưới trướng của người có tuổi bằng con cháu mình hay sao? Nếu như người kia thực sự là nhân trung chỉ long thì cũng có thể nhãn nhục được hết lần này đến lần khác nhưng mà thật đáng tiếc, hiện tại người kia đã đắc tội với Thần Ẩn, ai sẽ dám tiếp xúc với anh ta chứ?”
Trong khi hai người Châu Ninh đang nói chuyện thì chiếc phi cơ đã đáp xuống sân bay ở thành Cương Thiết Chỉ.
Lúc này, một chiếc phi cơ tỏa ra màu sáng bạc rọi thẳng xuống, một người mặc âu phục màu đen, tay mang gang tay ngồi ở cabin bên cạnh người điều khiển đi xuống, mang vẻ mặt cung kính kéo cửa của chiếc trực thăng ra.
Sau đó có một chiếc thảm nhung bằng lông dê trắng noãn được người khác trải trên mặt đất, người ở trong buồng phi cơ lúc này mới vươn chiếc giày cao gót khảm đầy thủy tinh trắng kia xuống, đi ra khỏi trực thăng.
Đây là một người phụ nữ tóc đã hoa râm, nhìn qua gương mặt thì có thể thấy người phụ nữ này tâm hơn năm mươi tuổi một chút, tóc màu muối tiêu được búi lại, theo như quần áo trang phục và cách ăn mặc của bà ta thì có thể cảm nhận được một khí thế vương giả giàu sang, sẽ không có ai nghĩ rằng những viên kim cương lấp lánh kia trên người của bà ta chính là hàng giả.
“Đây chính là chủ nhân chân chính của gia tộc Norman, phu nhân Eunice” Châu Ninh nhỏ giọng nói bên tai của Tổ Lâm: “Năm nay đã được hai trăm hai mươi mốt tuổi”
Tổ Lâm nghe vậy thì gật đầu nhẹ, sau đó đi tới trước mặt của Eunice làm điệu chào tiêu chuẩn của người phương Tây: “Phu nhân Eunice tôi quý, tôi là người đại diện của Đảo Quang Minh chào mừng bà đã đến đây”
Sau khi phu nhân Eunice nhìn liếc qua Tổ Lâm thì mở miệng nói: “Cậu chính là đảo chủ mới của Đảo Quang Minh hay sao?”
Tổ Lâm nhẹ gật đầu.
Phu nhân Eunice nhìn Tổ Lâm đánh giá thoáng qua một cái: “Cái Đảo Quang Minh này của mấy người có cái tài đức gì mà khiến cho cháu trai của tôi phải hạ mình dưới các người, nói không chừng thằng bé có thể trở thành một trong thập vương, người của gia tộc Norman chúng tôi muốn làm thì liền có thể trở thành đế vương!”
Sắc mặt của Tổ Lâm trở nên khó coi vài phần.