“Tìm cách làm suy yếu thực lực của Giả Sâm. Vào cuộc bình chọn ngày mai, tôi sẽ trà trộn vào trong đoàn người của Giả Sâm, rồi gây chút rắc rối cho bọn họ. Đến lúc đó, dù cuộc thi dựa trên hệ thống điểm, hệ thống thời gian hay hệ thống giao chiến thì đã có tôi gây phiền phức cho bọn họ rồi, cậu sẽ có thể đạt được kết quả tốt hơn họ, cậu cứ chiến thắng trước đi rồi nói tiếp sau”
Đường Dực nói với vẻ mặt nghi hoặc: “Trà trộn vào trong đoàn người của Giả Sâm? Nhưng rất có thể tất cả những người đó đều là người thân tín của Giả Sâm, không dễ giả mạo đâu”
“Không dễ giả mạo cái gì chứ?” Trương Thác mỉm cười: “Chỉ cần bỏ ra thực lực khiến anh ta không thể từ chối, tự nhiên anh ta sẽ chủ động tới tìm tôi thôi. Cậu cho rằng nếu trong cuộc bình chọn ngày mai xuất hiện một người không cần Ngự Khí mà vẫn có thể ung dung đối phó với vật thí nghiệm trong đội ngũ của anh ta, thì dưới sự chú ý của vô vàn người, Giả Sâm anh ta sẽ nhận được bao nhiêu cái lợi? Giả Sâm có thể từ chối chuyện như vậy sao?”
Trương Thác vừa dứt lời, thì thấy Lila chạy tới: “Trương Ức Thùy, cậu Lãnh, xin dừng bước”
Nhìn Lila đang chạy tới, trên mặt của Trương Thác và Tổ Lâm đồng thời nở nụ cười.
Một đêm lặng lẽ trôi qua.
Vào sáng sớm ngày hôm sau, giữa tiếng chuông ngân vang, cuộc tuyển chọn năm năm một lần của hội Thần Ẩn mở màn khai mạc.
Trong Thành Thánh, mọi người đều mặc áo dài màu đỏ.
Các biểu tượng khác nhau trên áo dài của họ thể hiện địa vị của mỗi người.
Một số rất nhỏ những người mặc áo dài màu đen mang thân phận lính canh ngục.
Về phần những người mặc áo dài màu trắng thì chỉ có sáu người.
Theo thứ tự, họ là giáo chủ Châu Âu Deondre, giáo chủ Châu Bắc Mỹ Leo, giáo chủ Châu Nam Cực Mại Lạc, giáo chủ Châu Đại Dương Gyee, giáo chủ Lục địa phía tây Conan và giáo chủ Châu Nam Mỹ .Justus.
Về phần Ma Y, đại diện của châu lục lớn Đông Phương, thì đúng như cái tên. Ma Y vẫn mặc bộ đồ có kiểu dáng y như cũ, chưa bao giờ thay đổi.
Lấy Ma Y làm đại diện, người tới Đông Phương không mặc áo dài của tín đồ mà mặc lễ phục chính thống của Đông Phương.
Trương Thác nhìn xung quanh một vòng, căn cứ theo những lễ phục này là anh có thể phân biệt được đâu là người Đông Hòa, đâu là người *, đâu là người đến từ đất nước Bangzi.
Người của bảy lục địa được chia làm bảy hướng khác nhau, rồi lại tập hợp thành bảy đội ngũ khác nhau. Tuy nhiên, những đội ngũ này cũng không bền chắc như thép, ví dụ như Andre trong đội ngũ của Deondre.
Mỗi một lần bình chọn đều có vị trí cố định.
Trong một quảng trường khổng lồ, sau khi bảy giáo chủ tập hợp khí mang lại với nhau, mặt đất của quảng trường bắt đầu chậm rãi rung động. Giờ khắc này, cả Thành Thánh đều đang chấn động.
Một đài cao như sân bãi bóng lớn đột nhiên được hình thành, đài cao này cao tới mười mét.
“Anh bạn Trương, đây chính là võ đài của cuộc bình chọn lần này” Giả Sâm đứng ở bên cạnh Trương Thác và giới thiệu quy tắc cho anh.
Trương Thác phát hiện ra lòng tin của Giả Sâm cũng không phải là sự kiêu ngạo thuần túy. Bằng chứng là đối với cuộc bình chọn lần này, đích xác là Giả Sâm đã chuẩn bị tốt.
Hiện tại vẫn chưa công bố quy tắc của cuộc bình chọn, nhưng Trương Thác đã hiểu toàn bộ quy tắc nhờ có Giả Sâm.
Như trước đây, lần bình chọn này tổng cộng có ba hạng, châu lục lớn Đông Phương đều phải tham gia hạng mục cuối cùng, còn các hạng khác thì không cần tham gia.
Nói trắng ra là, bởi vì nhân tố đặc biệt của lục địa Đông Phương nên châu lục lớn Đông Phương có một địa vị cách biệt ở hội Thần Ẩn, bởi thế mà không có bất kỳ một giáo chủ nào dám có ý đồ đánh đổ châu lục lớn Đông Phương.
Lần bình chọn này chủ yếu dựa vào hệ thống điểm, dùng hệ thống điểm để quyết định quyền lựa chọn quản lý lục địa của giáo chủ.