“Cút” Hạ Hòa Mi nhấc mi nhìn cũng không thèm nhấc một cái, chỉ nôn ra một chữ, sau đó lướt qua người Triệu Chính Khải đang sửng sốt mà đi về phía cửa của câu lạc bộ.
Triệu Chính Khải vô cùng sửng sốt mà đứng luôn tại chỗ mất mấy giây.
“Tôi cảm thấy là cô ta làm không sai đâu” Tiếng cười của Trương Thác vọng đến: “Cái dáng vẻ của anh lúc đó, toàn khí toàn lực, vô cùng hèn mọn và bỉ ổi.”
“Toàn khí toàn lực á?” Triệu Chính Khải bị cái danh từ mới này làm cho hoài nghi nhân sinh.
Trương Thác liếc qua đám người đang đi tản đi, rồi lại nhìn về phía Toàn Cảnh Thiên, cái con người vẫn đang ăn uống rất nhiệt tình ở trong sảnh yến hội mà hơn nữa còn không quên bỏ vào túi.
Trương Thác võ võ vào bả vai của Triệu Chính Khải: “Không sao, đi đâu”
“Tôi vẫn luôn cảm thấy là anh đang chửi tôi ấy” Triệu Chính Khải sâu xa mà nhìn vào ánh mắt của Trương Thác.
Hai người sau khi đi ra ngoài câu lạc bộ, thì trời cũng bắt đầu âm u rồi.
Lập tức có một vị thành viên mặc thường phục của Cửu Cục đi về phía Triệu Chính Khải mà báo cáo: “Người đã ngồi trên xe rồi, người được sắp xếp đã đi cùng, bây giờ có thể đuổi luôn chưa ạ?”
“Không cần vội” Triệu Chính Khải nhàn nhã mà chọn ra một điếu thuốc để châm: “Dù sao thì người phải vội cũng là Phản Tổ Minh chứ không phải là chúng ta, cứ để người của Phản Tổ Minh đuổi theo trước đi, chúng ta đi ở đằng sau là được rồi”
Sau khi Triệu Chính Khải nói xong, thì yên tâm mà đứng ở một bên, hút hết điếu thuốc, một chút cũng không có biểu hiện của sự vội vàng.
“Đi thôi” Triệu Chính Khải cười một cái với Trương Thác: “Bây giờ đã phát hiện ra được đám người của Phản Tổ Minh rồi, nhớ lấy, đợi chờ, nhưng ngàn vạn lần phải tự khống chế chính mình nhé.”
Bên trên đại lộ của Châu Xuyên.
Một cỗ xe thương vụ chạy băng băng ở trên đường.
Hạ Hòa Mi nhìn chiếc hộp tinh xảo đang được đặt ở một bên, trong lòng có một chút cảm giác hả ngay tại lú Hạ Hòa Mi đang còn tận hưởng cái cảm giác này, thì có một hồi cảm giác va chạm mãnh liệt, khiến cho toàn thân của cô †a suýt bay lên.
Cảm giác va chạm mãnh liệt từ bên ngoài xe đánh úp vào.
Nếu như không có dây an toàn buộc qua người của Hạ Hòa Mi thì một thoáng qua này, e rằng cô ta đã bị trọng thương mất rồi, chỉ là cái dây an toàn thắt chặt làm cả người cô ta đau nhức, tuôn ra túi khí khiến cho cô ta bị đụng một hồi đến chóng cả mặt.
Sau khi đã bình ổn lại được tinh thần, liền liếc nhìn một cái, mới phát hiện ra, cái xe đúng là đã đụng vào một bên thân của chiếc xe tải.
Mà một màn này, khiến cho Hạ Hòa Mi sợ tới mức rơi mất ba hồn bảy phách, đây cũng là vì hôm nay ngồi xe thương vụ đấy, chứ nếu như mà ngồi xe con bình thường thì chỉ một chốc, có thể xe con đã chui vào gầm xe tải mất rồi, như thế thì cũng không chỉ đơn đơn giản giản mà phóng ra túi khí thôi đâu.
“Có chuyện gì vậy? Ngủ cũng không được ngon nữa!” Hạ Hòa Mi quát lên, trong ngữ khí tràn đầy sự quở trách.
Tài xe lái xe vừa bị một cú va chạm mãnh liệt như thế cũng nói chuyện không thể lưu loát nổi.
“Không phải ạ… Là bọn họ…”
Không thể không nói, tính an toàn của xe sang quả thật là cao hơn nhiều xe con bình thường mà, thiết kế tránh va chạm cũng tốt hơn nữa, dưới sự va chạm mãnh liệt như thế này, tài xế vậy mà lại vẫn không bị mê man, đương nhiên, đây cũng nhất định là có quan hệ với tố chất của bản thân người đó rồi, có thể làm tài xế được cho Hạ Hòa Mị, vậy thì tất nhiên cần phải trải qua huấn luyện chứ.
Nếu như đổi lại là một tài xế lái xe khác, thì e là không phải đụng đến thân xe tải mà là bị xe tải đâm cho bọn họ nát bấy nhầy mất rồi, dù sao, đâu chắc chắn không phải là một sự việc ngoài ý muốn.
“Được rồi.” Hạ Hòa Mi không kiên nhãn mà trừng mắt một cái với tài xế lái xe, sau đó kéo cửa xe ở bên cạnh ra, đi xuống xe, dùng lực hít thở sâu một hơi lấy lại bầu không khí tươi mới.