Thế hệ trẻ của Đường thị đang thắc mắc, các ông cụ cấp cao của Đường cũng cũng đang thắc mắc, bao gồm cả ông cụ lớn, mọi người đều chưa từng nghe tới đảo Ánh Sáng, huống chỉ là nhìn thấy nó.
Trong chiếc trực thăng mà ông cụ lớn đang ngồi, có một tộc trưởng cau mày: “Đai ông cụ, ông nói đảo Ánh Sáng đó có thích hợp với chúng ta không?”
Ông cụ lớn thở dài nói: “Có thích hợp hay không, còn phải chờ thấy rồi mới nói được”
“Ông cụ lớn, tộc của chúng ta chưa từng tiếp xúc với thế giới bên ngoài, nếu như đảo Ánh Sáng quá gần với thế giới bên ngoài thì đối với chúng ta đó không phải là chuyện tốt đâu”
“Đúng vậy” Một vị cao nhân khác nói: “Cùng với bào học ở chỗ này, nơi mà chúng ta tìm kiếm tiếp theo nhất định phải che giấu và có biện pháp phòng ngự tốt, ông cụ lớn, những vấn đề này này đều cần phải suy xét tới đó”
Ông cụ lớn gật đầu: “Những câu hỏi này đều rất quan trọng, nhưng hiện tại chúng ta phải tìm chỗ ở trước đã”
Tất cả những máy bay đến đảo Ánh Sáng đều do Vị Lai sửa chửa nên có tâm bay rất cao.
Trận chiến thâu đêm hiến mọi người mệt mỏi, họ đều lăn ra ngủ từ lúc nào không biết.
Chiếc máy bay bay ở phía trước đoàn bay, Vị Lai ngồi bên cạnh Trương Thác: “Lão đại, anh thật sự sắp xếp cho những người này lên đảo sao?”
“Đúng vậy” Trương Thác gật đầu: “Có vấn đề gì sao?”
“Lão đại, em thấy chuyện này là do anh đã sớm có dự tính rồi đúng không?” Vị Lai nheo mắt nhìn Trương Thác: “Con đường này, miệng của anh chưa từng khép lại”
“Ha ha” Trương Thác cười võ vai Vị Lai: “Con nhóc này, thời gian sau này em sẽ bận rộn một chút đó.”
Ánh Sáng Đối với việc Trương Thác nói rằng Vị Lai sẽ bận rộn, cô có chút không hiểu.
Trương Thác cười bí hiểm, đưa người của Đường thị đến đảo Ánh Sáng hoàn toàn không phải mục đích tốt, hiện tại thực lực của đảo Ánh Sáng cần được cải thiện gấp, loại sức mạnh chiến đấu mạnh nhất này không chỉ háo hức đợi chờ tương lai, mà mọi thứ cũng đều cần được cải thiện.
Tất cả những điều này bao gồm sức mạnh của mỗi cá nhân, nhận thức và sự bảo vệ của chính đảo Ánh Sáng.
Ông cụ lớn của Đường thị, nếu như để trên đảo Ánh Sáng, thì tộc của họ có thể giúp đỡ phát triển đảo, không đơn giản mà có thể trở thành một bậc thầy về Ngự Khí, mọi chuyện tức giận khó hiểu đều có thể thông qua Ông cụ lớn mà giải quyết.
Lắng nghe mọi người tốt hơn đọc sách trong mười năm, sự hiểu biết về Ngự Khí của ông cụ lớn có thể giúp mọi người đỡ phải đi đường vòng.
Cần phải biết, ông cụ lớn là người duy nhất trong Đường thị có tức giận, sống mấy chục năm, vậy thì hiểu biết cũng đã quá nhiều.
Khi tất cả người của Đường thị di cư đến đảo Ánh Sáng, có thể sử dụng Tán Linh Trận, để người trên đảo Ánh Sáng hấp thụ linh khí, nếu như may mắn, sẽ xuất hiện thêm vài bậc thầy về Ngự Khí thì việc cải thiện đảo sẽ là một bước nhảy vọt về vật chất.
Điểm cuối cùng cũng là điểm mà Trương Thác coi trọng nhất.
Những độc dược và vũ khí gia truyền của Đường thị chắc chắn là những thứ tốt nhất của thị tộc, những vũ khí ẩn giấu của nhà Đường được nhắc tới vô số trên các bộ phim truyền hình và tiểu thuyết, được đề cập đến như vậy không phải là không có căn cứ, nếu như độc dược và vũ khí ẩn giấu đó có thể áp dụng cho các công sự của đảo Ánh Sáng, thì điều đó chắc chắn sẽ làm cho đảo Ánh Sáng trở nên vô cùng kiên cố.
Thậm chí Trương Thác còn nghĩ tới những công nghệ cao của Vị Lai mà phối hợp với vác vũ khí ẩn giấu tinh vi nhất của Đường thị thì có thể tạo ra rất nhiều hiệu quả.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Khi máy bay trực thăng bay tới bầu trời của đảo Ánh Sáng, sự chênh lệch múi giờ giữa hai nơi đã khiến mặt trời mới mọc trên đảo Ánh Sáng.