Người đàn ông da đen cao to nhìn xuống đám người của Trương Thác: “Đám bọ này từ đâu mà tới, ăn xong đồ ăn các thứ thì nhanh chóng cút đi, nơi này không có chỗ chứa các người.”
“Anh là ai vậy?” Trân Minh Quang khó chịu nhìn chằm chăm người đàn ông cao to trước mặt.
“Kẻ lắm bệnh Đông Á” Người đàn ông da đen cao lớn hét lên một tiếng, không nói lời vô nghĩa, trực tiếp vung tay đánh về phía mặt của Trần Minh Quang.
Người đàn ông da đen bất thình lình ra một đấm, tràn ngập sức mạnh, không phải nói khoa trương nhưng nếu một đấm này nện lên đỉnh đầu của một người bình thường, nhất định sẽ một phát đánh chết người.
Đối mặt với một đấm của người đàn ông da đen cao to này, Trần Minh Quang không hề có một chút kích động, nâng tay lùi về sau một bước, cầm con dao chém vào khuỷu tay của người đàn ông da đen cường tráng.
Một đấm dồn đầy sức mạnh của người đàn ông da đen này bị Trần Minh Quang nhẹ nhàng đánh bật lại, hơn nữa, đồng thời Trần Minh Quang một quyền cắn câu đánh ngược lại, so với người đàn ông da đen thì tốc độ của Trần Minh Quang nhanh hơn, một quyền đánh vào hàm dưới của người đàn ông da đen.
Người đàn ông da đen nhìn giống như là một cái tháp sắt, bị Trần Minh Quang đánh một quyền liền lộn vòng, ngã nhào trên mặt đất, không hề nhúc nhích.
Một quyền của Trần Minh Quang đánh vào khu vực thần kinh của đối phương, trực tiếp là đối phương hôn mê.
Mấy người Trần Minh Quang, có thể tiến vào nguy hiểm, thân thủ của mỗi người tuyệt đối không phải là lính đánh thuê bình thường có thể so sánh.
Bên này xảy ra chuyện, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Anna cũng như vậy mà hai mắt sáng ngời, hướng phía sau phất phất tay, lập tức có hai người da trắng bước ra, một nam một nữ.
Sau đó hai người này xông lên, không nói bất cứ cái gì, trực tiếp đánh về phía của Trần Minh Quang.
“Hai đánh một?” Trần Minh Quang nhìn thấy động tác của hai người kia, ánh mắt lộ ra sự khinh thường, từng bước từng bước tiến về phía trước, sau đó lấy một cái roi ở chân quất về phía người đàn ông, nhẹ nhàng đánh lui người đàn ông. Tiếp sau đó đánh một quyền về phía người phụ nữ kia, một người đánh với hai người, ngược lại còn biến thành thế chủ động.
Hai người da trắng mà Anna phái ra, thì cũng cao to cường tráng không kém gì người da đen lúc nãy, nhưng vẫn như cũ cũng không phải là đối thủ của Trần Minh Quang, giao đấu hơn mười chiêu, Trần Minh Quang tóm lấy sơ hở của người đàn ông da trắng, đánh một quyền vào ngực, sau đó trong vòng ba chiêu, đánh gục được người phụ nữ da trắng.
Sau khi một nam một nữ bị đánh bại, bày ra vẻ mặt nhăn nhó khó xử đứng ở một bên.
“Thân thủ không tồi” Anna đứng ở một bên, buông ly rượu rồi vỗ vỗ tay: “Khó trách lúc vào thành còn dám đánh hộ vệ của tôi, người có thực lực làm việc đều có phong cách”
“Thực lực? Tôi cũng xem như vậy đi” Sau đó có mấy người đứng dậy: “Đến, để tôi lĩnh giáo công phu của Đại Nam một chút”
Trần Minh Quang nhìn thấy liền hiểu được những người này muốn ỷ đông hiếp yếu, hơn nữa lại rất hưng phấn, từ tối hôm qua cho đến bây giờ, anh ta đều nghe mệnh lệnh của Trương Thác, cảm giác thực sự rất nghẹn khuất, hiện tại rất vất vả mới có cơ hội thể hiện.
Trương Thác nhìn thấy tư thế ai tới cũng đánh của Trần Minh Quang, liền lắc đầu lẩm bẩm nói: “Ngu xuẩn”
Trần Minh Quang thể hiện năng lực tại chỗ, hiểu rõ làm thế nào để người khác nhìn mình với con mắt khác xưa, nhưng mà như vậy không những không làm cho người khác lùi bước, ngược lại khiến nhiều người không có hứng thú với bọn họ, đều chủ động tiến lên khiêu chiến, hoặc là muốn đánh bại bọn họ để chứng minh bản thân, hoặc là muốn mượn cơ hội để thăng chức, dù sao thì Trần Minh Quang cũng đánh bại được nhiều người như vậy, chỉ cần ai có thể đánh bại được Trần Minh Quang, cũng sẽ được coi như có thể đánh bại được những người trước đó.
Vấn đề của Trần Minh Quang là bởi vì kinh nghiệm không đủ, lại uỷ khuất từ tối hôm qua cho đến bây giờ, lúc này lại có cơ hội biểu hiện, người đó là ai cũng không cự tuyệt, xưng hùng xưng bá một mình đánh lại.