Càng đi sâu vào trong hang động, bên trong càng tối đen như mực giơ năm ngón tay ra cũng không nhìn thấy, tiếng bước chân vô cùng rõ ràng ở trong hang động không ngừng vang vọng, trước mắt một mảnh tối đen, cũng không phải là nhìn một cái là có thể nhìn thấy cửa hang, hang động này giống hình vòng cung vô cùng khổng lồ, khiến cho người ta không thể nhìn thấy tận cùng bên trong nhất có cái gì, hang động cao tầm bốn mét năm, rộng khoảng mười mét, bảy tám người song song dàn hàng ngang đi cùng nhau cũng không có vấn đề gì.
Trong một nháy mắt khi bước vào trong hang động này, đám người liền có thể cảm nhận được, nhiệt độ không khí bên trong hang động này, không biết thấp hơn so với bên ngoài bao nhiêu lần, há miệng hô hấp cũng có thể nhìn thấy hơi nước bốc lên.
Có thể hình dung như một cái tủ lạnh trong mùa hè nóng bức.
“Hô.” Bạch Giang Nam tiến vào trong hang động, thở dài một hơi nhẹ nhõm, mở miệng nói: “Người sư đệ này của tôi, chôn sư phụ ở chỗ này, cũng khá thú vị đấy, để tôi nghĩ xem nào, căn cứ quy định của sư môn…
Sau khi Bạch Giang Nam khi tiến vào hang động khoảng ba mươi mét, đột nhiên dừng bước làm ra một bộ dáng suy tư, mấy giây sau, liền thấy Bạch Giang Nam đập bàn tay ba lần, tiếng võ tay của ông ta không ngừng vang vọng trong hang động.
Ngay sau đó, Bạch Giang Nam bước hai bước sang bên trái, lại tiến về phía trước một bước, sau đó lùi lại ba bước.
Lúc Bạch Giang Nam làm xong tất cả các động tác, một tia sáng lửa đột nhiên chiếu sáng bó đuốc bên cạnh Bạch Giang Nam, bó đuốc bên cạnh Bạch Giang Nam lập tức phát sáng.
Đồng thời, một trận âm thanh “phốc phốc phốc phốc”, cũng liên tiếp không ngừng vang lên, một bó đuốc rồi lại một bó đuốc, khoảng cách giữa mỗi bó đuốc khoảng năm mét, phân bố hai bên hang động, tất cả đều lần lượt phát sáng, chiếu sáng cả một hang động.
Lửa này cũng không phải đèn điện công nghệ cao gì đó, đột nhiên toàn bộ bó đuốc trong hang động sáng lên, khiến đám người ở trong hang động giật nảy mình.
“Xem ra, chức vị đại đệ tử này của tôi vẫn dùng tốt lắm”
Bạch Giang Nam hài lòng cười cười.
Bốn tên thần phạt sử Chu Lộc Lam đi đến bên cạnh, nhìn kỹ bó đuốc bên cạnh, sau đó khinh thường cười một tiếng: “Lấy cơ quan nhỏ khống chế đá lửa, sau đó dùng một bó đuốc làm mồi nhóm lửa, thông qua kíp nổ nhóm lửa các bó đuốc còn lại, còn tưởng rằng là pháp môn cái gì đó cao siêu lắm, hóa ra cũng chỉ là giả thần giả quỷ mà thôi”
“Ha ha, cái này giống như là nhà ảo thuật về hưu bị vấn bối vạch trần phải không?” Bạch Giang Nam cười nói.
Nghe Bạch Giang Nam nói như vậy, vẻ mặt của bốn người Chu Lộc Lam đều có chút khó coi, lời này của Bạch Giang Nam rõ ràng là đang ám chỉ, nếu như muốn nói giả thần giả quỷ, hội Thần Ẩn mới là người biết giả thần giả quỷ nhất.
“Lời này, ngược lại tôi đây rất đồng ý, ha ha” Chúc Thái Hòa cười lớn một tiếng.
Sau khi Bạch Giang Nam chiếu sáng cả một hang động, cũng không có lãng phí quá nhiều thời gian, ông nhanh chân đi vào chỗ sâu nhất của hang động.
Ngoại trừ Bạch Giang Nam và đám người của đảo Ánh Sáng ra, những người còn lại đều đi rất cẩn thận từng li từng tí một, đám người Vị Lai biết rất rõ Bạch Giang Nam sẽ không hại bọn họ, nhưng những người còn lại thì không chắc, cho dù những người kia không nghĩ như vậy, thì bên trong hang động này cũng có rất nhiều cơ quan gì gì đó, sơ ý một chút liền có thể mất mạng ở nơi này.
Dù sao hang động này, cũng là mộ của Lục Giả Hành.
Danh tiếng của Lục Giả Hành, thật sự là quá vang dội.
Đám người mặc dù cẩn thận, nhưng bước chân cũng không chậm, cũng không có bị Bạch Giang Nam bỏ rơi quá xa, bọn họ vẫn luôn đi theo sát sau lưng Bạch Giang Nam.
Cứ đi như thế tầm mười phút, tình huống ngoài ý muốn trong tưởng tượng của đám người cũng không có xảy ra, hang động này giống như các hầm trú ẩn bình thường khác, ngoại trừ có chút lạnh ra, có chút trống trải ra, thì không có chỗ nào đặc biệt cả.
Hang động rất sâu, lại đi hơn mười phút, khi mọi người tiến vào hang động được gần nửa giờ đồng hồ, rốt cục cũng đi tới điểm cuối cùng của hang động.
Nói là điểm cuối cùng của hang động cũng không hoàn toàn chính xác, chỉ là bọn họ nhìn thấy hai cánh cửa Thanh Đồng to lớn ở trước mặt, chặn đường đi của đám người.