Chúc Nguyên Cửu siết chặt thẻ gỗ, nhìn người phụ nữ áo đỏ: “Cô cũng là người nhà họ Chúc!”
Người phụ nữ áo đỏ cười khẩy: “Thu hồi chữ “cũng” đi, ta là người nhà họ Chúc, còn ông không phải”
“Bậy bạ!” Đám đông hét lên. Người nhà họ Chúc đều có cảm giác vinh dự mãnh liệt, có người sỉ nhục mình, họ có thể nhịn, nhưng sỉ nhục gia tộc thì họ không nhịn được.
“Nhà họ Chúc chúng tôi truyền thừa sáu trăm năm từ xưa tới nay, cô bảo chúng tôi không phải là người nhà họ Chúc ư?”
“Chẳng qua chỉ là một đám ngoại tộc mà cũng dám tự nhận là nhà họ Chúc, thật nực cư: gười phụ nữ áo đỏ trừng đám đông: “Chính thống của nhà họ Chúc của có nhất mạch, dựa vào huyết thống pha tạp của các người, mang họ Chúc cũng là sự sỉ nhục đối với dòng họ này!”
Người phụ nữ áo đỏ hét lên, thân hình chớp nhoáng, váy dài tung bay, chộp về phía Trương Thác.
“Giết mi trước!” Người phụ nữ áo đỏ nhìn chằm chằm Trương Thác, ánh mắt hiện lên sát khí.
Khi cô ta vừa ra tay thì Trương Thác cảm nhận được sự quen thuộc, cảm giác này cũng như lúc trước ở Vương hội châu Âu. Trương Thác khế lẩm bẩm, quả nhiên lúc trước ông ta cũng dùng khó.
Cái gọi là khí rất khó miêu tả. Người phụ nữ áo đỏ tung ra một quyền, cứ như bọc một lớp vải mỏng chung quanh nắm đấm. Trương Thác phát hiện người phụ nữ này vận dụng khí thành thạo hơn hội trưởng Vương hội, nhưng uy lực kém cỏi hơn nhiều. Lúc trước một quyền của hội trưởng Vương hội, Trương Thác chỉ có thể ngăn cản. Cảm giác áp lực đó khiến Trương Thác như nghẹt thở. Nhưng người phụ nữ này còn lâu mới đạt tới trình độ đó.
Đối mặt với chiêu thức của người phụ nữ áo đỏ, Trương Thác không đánh trả mà chỉ ngăn cản và né tránh. Anh muốn mượn cơ hội này để quan sát kỹ xem rốt cuộc khí là thứ gì.
Cô gái trẻ tuổi không ngừng ra hiệu với Trương Thác, thấy Trương Thác không địch lại được, nhịn không được cười nói: “Vừa rồi cái miệng còn lợi hại như vậy, tôi còn tưởng rằng anh đã diễn vai gì, kết quả chẳng qua cũng chỉ là như vậy”
Tuy cô gái trẻ nhà họ Chúc này không thích Trương Thác, nhưng hiện tại thấy Trương Thác bị vây trong hoàn cảnh bất lợi như vậy thì không khỏi cảm thấy lo lắng.
“Đối thủ quá mạnh”
“Cô ấy thực sự là người nhà họ Chúc sao?”
“Đây có lẽ là khí nhập mà Chúc Nguyên Cửu đã ghi chép lại.”
Trương Thác cẩn thận cảm nhận được sức mạnh từ lòng bàn tay của người phụ nữ áo đỏ này. Trương Thác phát hiện sức mạnh trong lòng bàn tay của đối phương không lớn, sức sát thương lớn nhất chủ yếu đến từ luồng khí đó.
Trong những năm đầu, Trương Thác cũng đã từng theo.
học một số đại sư khí công, trong đó có một người dùng bụng của mình để giữ lấy một cái bát, khi ấy Trương Thác đã phải dùng bốn phần lực mới có thể lấy được cái bát trên bụng của người kia xuống.
Phải biết rằng, bốn phần lực của Trương Thác có thể thoái mái nhấc được một người đàn ông trưởng thành lên.
Khí công đại sư nói với Trương Thác khí công thực sự có tồn tại, hơn nữa còn được chia thành hai loại: ngoại công và nội công. Loại khí được tích trữ trong cơ thể của ông ta chính là nội công, ngoại công có thể giải phóng khí ra bên ngoài.