Khi nãy ở đây, sở dĩ vang lên nhiều tiếng tranh cãi như vậy, là bởi vì Lâm Ngữ Lam không đồng ý với ý kiến hoàn đất của những người này, nhưng sau khi Trương Thác mở miệng nói, Lâm Ngữ Lam không có bất kỳ ý kiến phản đối, lập tức gọi Lý Thanh đến, sắp xếp Lý Thanh đi xử lý những chuyện này.
“Tổng giám đốc Lâm, nếu như vậy, thì thuế thu nhập lúc đó Lâm Thị chúng ta nộp coi như toàn bộ đều lỗ vốn rồi, như vậy…”
“Không sao, đi làm đi, những miếng đất này chắc chăn sẽ tăng giá” Mặt Trương Thác đầy quả quyết nói.
“Tăng giá?” Những vị sếp đến để hoàn đất đều nhìn Trương Thác một cái, đồng thời trong lòng nảy ra một ý nghĩ, người chồng mà tổng giám đốc Lâm Thị tìm, có lẽ là một tên ngốc.
Những người đến đây hoàn đất, đều là làm kinh doanh nhà ở bất động sản hoặc là khai phá đất xây dựng, hiểu rất rõ hình thức của đất xây dựng này là như thế nào.
Mặc dù nói là Lâm Thị ở Châu Xuyên, thậm chí còn leo lên thương nghiệp hàng đầu của toàn tỉnh Tây Hạ, nhưng không có nghĩa là muốn phát triển miếng đất nào thì có thể phát triển được, nhất định phải được Chính phủ phê duyệt mới được.
Chỉ tiêu bây giờ của Chính phủ không nằm ở miếng đất của Viện mồ côi cũ, Lâm Thị anh làm sao khai phá, không khai phá, đất ở đó làm sao tăng giá chứ?
Nói khó nghe một chút, cho dù Lâm Thị anh báo cáo lên là trung tâm mua sắm gì đó, khu nhà ở gì đó, Chính phủ xem xét ở khía cạnh nào đó rồi phê duyệt, nhưng tiếp sau đó quy hoạch trường học, hoặc là tài nguyên còn lại không theo kịp, cho dù Lâm Thị anh xây dựng miếng đất đó tốt thế nào đi chăng nữa, cũng vô dụng!
Mà bây giờ, chỉ tiêu mới nhất của Chính phủ đã ra rồi, đợi chỉ tiêu tiếp theo, không biết đợi đến năm nào tháng nào, đất bên đó còn muốn tăng giá? Nói chuyện viển vông!
Nhưng mà bây giờ, Trương Thác biểu hiện càng ngu ngốc, những vị sếp đến hoàn đất càng vui vẻ, anh không ngu ngốc, vậy thì những miếng đất này ai sẽ cho chúng tôi trả lại đây? Tối nay anh bán đấu giá, tôi cho anh đấu giá, anh có thể đấu giá ra được bảy mươi phần trăm giá gốc coi như chúng tôi thua được không!
“Mời mọi người đi theo tôi, trước tiên đi ký bản thỏa thuận” Thư ký Lý Thanh nói một tiếng.
Một hàng người vui vẻ cầm lấy bản hợp đồng mua đất trong tay, đi theo Lý Thanh qua một bên.
Đợi mọi người đi hết, Lâm Ngữ Lam dùng ánh mắt tò mò nhìn Trương Thác, mở miệng hỏi: “Chồng à, những miếng đất này có ý nghĩa gì sao?”
Trương Thác cười nhẹ: “Tối nay em sẽ biết thôi, đợi thu tiền đi”
Với danh tiếng hiện nay của Lâm Thị, ở cả cái tỉnh Tây Hạ này, đều được nhiều người ủng hộ.
Vê việc tin tức đất đai của Lâm Thị sắp bán đấu giá vừa được tung ra, mặc dù tin tức được đưa ra trong ngày tổ chức bán đấu giá, nhưng vẫn có vô số người tranh thủ thời gian ngày hôm đó, bay đến Châu Xuyên, tham gia hội bán đấu giá đất đai lần này, ngay cả một vài xí nghiệp ở gần tỉnh, đều đặc biệt đến đây.
Tám giờ tối, Trương Thác và Lâm Ngữ Lam cùng nhau đi ra từ tòa nhà Lâm Thị, vào giờ này nhân viên đã sớm tan làm, có lẽ Lâm Ngữ Lam là người đi ra từ Lâm Thị trễ nhất.
Hội bán đấu giá lần này, được cử hành vào lúc chín giờ tối, địa điểm tổ chức là nhà đấu giá lớn nhất ở khắp Châu Xuyên, số lượng khách khứa đến không nhiều, nhưng có thể đến được đây, ít nhất đều là người có xuất thân hơn trăm triệu.
Khi Trương Thác và Lâm Ngữ Lam đến hội bán đấu giá, có thể thấy được, trước nhà đấu giá, đậu đầy những chiếc xe sang trọng, Lâm Ngữ Lam chú ý đến, trong một số chiếc xe sang dừng ở đó, có cô gái xinh đẹp trẻ trung ngồi trên ghế phó lái, đợi người chủ của chiếc xe sang đi từ nhà đấu giá ra, trong thời gian chờ đợi, những cô gái xinh đẹp này đều đang chuyên tâm sửa soạn cho mình.
Trước cửa của nhà đấu giá, có rất nhiều thương nhân đều đang nói chuyện phiếm, cách thời gian bắt đầu đấu giá còn một tiếng đồng hồ, khoảng thời gian này, là dành cho người ta giao lưu với nhau, trong nhà đấu giá còn chuẩn bị đồ ăn thức uống.
Khi Lâm Ngữ Lam đi đến, rất nhiều người đều nhận ra cô, tới tấp dừng lại cuộc giao lưu và chào hỏi cô, có thể thấy Lâm Thị trong lòng những người này quan trọng bao nhiêu.
Lâm Ngữ Lam cũng gật đầu đáp lại từng người, sau đó khoác tay Trương Thác, đi vê phía sau sân khấu của nhà đấu giá.
Rất nhiều người lần đầu tiên nhìn thấy Trương Thác và Lâm Ngữ Lam, đều là vẻ mặt đây hâm mộ nhìn Trương Thác, có thể cưới được một cô vợ xinh đẹp yêu kiều như hoa như ngọc thế này, còn mang theo cả một tập đoàn Lâm Thị, đó là chuyện mà biết bao người đàn ông tha thiết ước mong.
Đối mặt với những ánh mắt hâm mộ, trên mặt của Trương Thác hiện rõ nét hả hê.
Lâm Ngữ Lam chú ý đến vẻ mặt này của Trương Thác, bàn tay như ngọc lén vươn đến eo của Trương Thác, dùng sức véo một cái trên da thịt mềm mại bên eo của Trương Thác, hờn dỗi nói: “Anh muốn chết à, lộ ra vẻ mặt đó làm gì”