Cảm giác được người khác nhớ thương khiến trong lòng Trương Thác cảm thấy vô cùng ấm áp. Nếu như Thiết Tăng Thiên Á còn ở đây thì Trương Thác sẽ trả lời câu hỏi của cô †a một cách rất kiên quyết.
Một mình đứng mũi chịu sào chỉ để bảo vệ những người ở sau lưng mình, chuyện này thực sự rất xứng đáng! Họ đều là người thân của mình mà!
Uống rượu là một việc vô cùng kì lạ. Uống với người hoà hợp với mình thì cho dù là ốc vít dính xì đầu cũng vẫn có thể uống được, nhưng uống cùng với người không hợp thì cho dù là sơn hào hải vị thì cũng khó mà nuốt trôi.
Ngày hôm nay ở nhà họ Lâm, mặc dù chỉ là mấy món ăn đơn giản và một bát mì chay nhưng Trương Thác và mọi người đều cảm thấy thoải mái, vui vẻ vô cùng.
Sau ba vòng tiếp rượu nhau thì ai nấy cũng đều hơi phê phê.
Lâm Kỳ Văn lắc đầu nhìn chén rượu trống rỗng ở trước mặt và nói: “Không uống nổi, không uống nổi nữa rồi, xem ra là bố không uống giỏi bằng thanh niên bây giờ rồi”
“Không uống được nữa thì hãy đi ngủ sớm đi” Cô của Lâm Ngữ Lam đang ngồi bên cạnh nói: “Hai đứa trẻ này còn cần có không gian riêng nữa, chúng ta không nên ngồi cùng nữa”
Cô của Lâm Ngữ Lam nói xong liền đánh mắt ra hiệu cho.
Lâm Ngữ Lam.
Làm sao mà Lâm Ngữ Lam có thể không hiểu ý của cô mình chứ, mặt cô đỏ ửng lên, liền cúi đầu xuống phía mặt bàn.
Lâm Kỳ Văn cười lớn lên và nói: “Ha ha, đúng đúng đúng, phải cho những người trẻ một chút không gian riêng. Ngữ Lam, con hãy đưa Thác đi nghỉ ngơi đi, chúng ta cũng uống gần xong rồi”
Lâm Ngữ Lam cúi đầu rồi đáp lại rất nhỏ nhẹ.
Mễ Thanh ngồi bên cạnh cũng sắp uống say rồi, cô ấy bất chợt lên tiếng: “Anh Trương, anh thực sự để cho vợ anh đưa anh về phòng sao, còn chẳng chủ động chút nào như vậy sao?”
Trương Thác thực sự không thể phản kháng lại được Mễ Thanh, anh vội vàng đứng dậy, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Ngữ Lam giống như đang chạy trốn, rồi đi thẳng vào trong phòng.
Trong mỗi phòng đều có một nhà tắm riêng, Trương Thác vừa mới bước vào cửa đã lao thẳng lên giường.
“Anh hôi quá đi mất, mau đi tắm rửa trước đã” Lâm Ngữ Lam cố gắng ra sức để dựng Trương Thác dậy.
Trương Thác nhìn người phụ nữ đang đứng trước mặt mình, trong lòng rất vui vẻ rồi ngồi dậy đi vào trong phòng tắm. Khi anh vừa mới bật vòi hoa sen rồi xối lên người thì bỗng nhiên lại nghe thấy tiếng của Lâm Ngữ Lam vọng vào.
“Chồng ơi… Hay là, hay là anh đừng tắm nữa” Cả nhà tải app truyệnhola về đọc tiếp nhiều nhé!
“Hả?” Trương Thác nghe thấy vậy cảm thấy thật khó hiểu.
“Anh… Anh…” Lâm Ngữ Lam nói với vẻ nhăn nhó: “Anh hãy đến đây mau đi”
Tiếng nước chảy không ngừng trong nhà tắm, nhưng đương nhiên Trương Thác tắm rất là chậm.
Sáng sớm hôm sau, Trương Thác đi ra từ phòng ngủ với vẻ mặt buồn bực, đêm qua nằm bên cạnh một người vợ đẹp nhưng khó khăn lắm anh mới có thể trải qua được một đêm mà vợ không hề động vào anh. Dường như, Trương Thác cảm thấy chuyện này đã diễn ra không được suôn sẻ.
“Chồng à, hôm nay em phải đi làm rồi, Thiên Linh ở trong viện phúc lợi, nếu hôm nay anh không có việc gì thì đi tới đó chơi với con bé đi” Lâm Ngữ Lam hôn một cái thật kêu lên mặt Trương Thác, thấy ánh mắt của Trương Thác có chút oán hận, Lâm Ngữ Lam bĩu môi giống như một đứa trẻ: “Chồng à, chuyện lân này em cũng không kiểm soát nổi, anh có thể nhẫn nhịn chút không?”
Nhẫn nhịn?
Khóe miệng Trương Thác không kìm chế được mà co giật vài cái.
“Chị, anh rể, bữa sáng đã chuẩn bị xong, tới ăn cơm thôi”
Thấy hai người từ phòng ngủ đi ra, Từ Uyên gọi họ một tiếng.
Lâm Ngữ Lam cười rạng rỡ, vui vẻ kéo Trương Thác đến phòng ăn, cô cũng không biết tại sao nhưng nhìn thấy dáng vẻ khó chịu của Trương Thác, cô cảm thấy rất vui vẻ.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Lâm Ngữ Lam đưa Mễ Thanh đến công ty, nói răng Mễ Thanh đã nghỉ việc làm đầu bếp hoàng gia, muốn đến làm việc cho Lâm Ngữ Lam.