Trương Thác không có nói lời gì quá cao siêu, nhưng lời thề giản dị như thế lại ý nghĩa hơn những lời dỗ ngon dỗ ngọt rất nhiều.
Lúc trước Trương Thác muốn rời xa Lâm Ngữ Lam là vì muốn bảo vệ cô ấy, nếu Lâm Ngữ Lam rời xa anh rồi người ta sẽ không cho rằng cô ấy và anh có liên quan gì đến nhau nữa, nhưng Trương Thác phát hiện, cho dù mình có rời đi hay không, thì cũng không bảo vệ được Lâm Ngữ Lam, nếu như thế thì chỉ bằng hai người cùng nhau vượt qua không phải tốt hơn sao.
Lâm Ngữ Lam cúi thấp đầu, nhìn bàn tay lớn của Trương Thác đang nắm tay của mình kia, cô trở bàn tay yếu đuối của mình, đan xen mười ngón với Trương Thác, quấn thật chặt lấy nhau.
Trương Thác vừa muốn lên tiếng, thì bên ngoài Chúc thị truyền đến một thanh âm, thanh âm này như một cái chuông lớn, vô cùng đinh tai nhức óc.
“Đảo Ánh Sáng các người, dừng tay đi, các người cũng đã giết rất nhiều người rồi!”
Một bóng dáng màu trắng mặt mang mặt nạ, từ bên ngoài trang viên Chúc thị nhảy lên trên không trung, trong tay đối phương còn cầm một cây thương dài màu bạc.
“Là Bạch Bào Nhân!”
Trong nháy mắt bóng dáng kia xuất hiện, liền có người nhận ra thân phận của anh ta.
“Là Cửu Cục Bạch Bào Nhân!”
“Anh ta cũng ra mặt rồi!”
Bạch Bào Nhân xuất khiến đám người không tự giác.
dừng động tác trong tay lại, không chỉ bởi vì thực lực của Bạch Bào Nhân vô cùng mạnh, mà là bởi vì Bạch Bào Nhân đại biểu cho Cửu Cục Viêm Hạ.
Bạch Bào Nhân còn chưa đáp xuống đất, đã dùng sức phóng cây thương bạc trong tay đi, cây thương bạc hung hăng lao về phía Trương Thác khoảng cách giữa cây thương bạc.
và Trương Thác không đến hai mét, cán thương không ngừng phát ra lay động, sinh ra huyễn ảnh.
“Quân vương Địa Ngục, cậu ở Thần Huyền giết mấy chục cao thủ của tam đại thị tộc, bây giờ lại giết sạch tất cả cao thủ Ngự Khí của Chúc thị, ngay cả người của Tô thị và nhà họ Tiêu có mặt trong ngày hôm nay cũng không tha, cho dù là thù oán gì thì giết như vậy là đủ rồi, cũng nên hóa giải đi, tiếp tục giết không phải cách tốt đâu” Bạch Bào Nhân đáp xuống mặt đất mở miệng nói.
Ánh mắt của Trương Thác mang theo một tia quái dị nhìn Bạch Bào Nhân che mặt kia, phất tay ra hiệu cho đám Bạch Trình dừng lại động tác.
Nếu như Trương Thác không thể hiện ra thái độ gì, thì cho dù là Thiên Vương lão tử tới, đám người Bạch Trình vẫn sẽ chấp hành mệnh lệnh của Trương Thác.
“Gia chủ, tên Bạch Bào Nhân này có thân phận gì vậy?”
Bên cạnh Khương Phát Thần một người thấy Bạch Bào Nhân có thể khiến cho Trương Thác thay đổi thái độ, không khỏi nghỉ ngờ hỏi.
“Không rõ nữa” Khương Phát Thần lắc đầu: “Bạch Bào Nhân là người của Cửu Cục, là một bộ phận thần bí nhất Viêm Hạ, Cửu Cục phụ trách quản lý toàn bộ thế lực ngầm Viêm Hạ, bao gồm cả võ cổ đại thế gia chúng ta, ngay cả thị tộc cũng phải tuân thủ quy định Cửu Cục đặt ra, cụ thể Cửu Cục mạnh đến mức nào thì vẫn là một ẩn số, hiện tại Bạch Bào Nhân đại biểu cho Cửu Cục, cho dù là quân vương Địa Ngục cũng phải nghe theo họ”
Người bên cạnh Khương Phát Thần im lặng, thị tộc mạnh như thế nào anh ta đã được chiêm ngưỡng, sau đó anh ta lại nghe người ta nói, Chúc thị, Tô thị và nhà họ Tiêu ba tộc này ở trong giới thị tộc cũng chỉ xếp hạng chót, bên trên bọn họ còn có thị tộc mạnh hơn.
Và những thị tộc kia, đều phải tuân thủ quy định mà Cửu Cục đặt ra, Cửu Cục mạnh như thế nào, khó có thể tưởng được.
Hôm nay, Bạch Bào Nhân đại diện Cửu Cục nói chuyện.
Lời của Cửu Cục, quân vương địa ngục sẽ nghe không?