“Họ hàng?” Trương Thác cảm thấy nghi ngờ. Anh chưa có nói là không biết họ hàng của Lâm Ngữ Lam, nhưng cái người Lương Huy Nam này lại chui ở đâu ra vậy?
“Đúng thế” Viện trưởng Thôi gật đầu: “Nếu như không phải vì nguyên nhân này, Tân Như cũng không có khả năng bị cái người Lương Huy Nam kia bắt nạt thành như vậy. Tân Như không muốn tôi nói chuyện này cho cậu biết, mà liên tục nghĩ cách. Nó đã nộp đơn lên chính phủ xin một mảnh đất, dự định sẽ tự mình xây lại một nhà trẻ mới.”
“Không cần” Trương Thác hừ lạnh một tiếng: “Cái gì mà Lương Huy Nam với không Lương Huy Nam. Đây là nơi xây dựng cho bọn trẻ, còn có thể để cho cậu ta ở đấy mà làm càn hay sao? Đi, đi xem thử đó rốt cuộc là nhân vật gì!”
Trương Thác nói xong, liền đi thẳng ra ngoài viện phúc lợi. Giờ phút này, sự giận dữ trong lòng Trương Thác đang bốc lên vùn vụt. Khoảng thời gian này, anh đã chiến đấu hết mình, mạnh mế lập uy trước mặt nhiều người như thế. Đơn giản chỉ là vì muốn làm cho bản thân mình mạnh mẽ hơn, làm cho người nhà anh không phải chịu sự bắt nạt của người khác.
Bọn trẻ ở viện phúc lợi, viện trưởng Thôi cũng đều là người nhà của Trương Thác.
Nhưng bây giờ, các loại tổ chức như hội Thần Ẩn, Phản Tổ Minh còn chưa tìm đến cửa, thì đã bị người khác bắt nạt rồi?
Tân Như liếc nhìn Trương Thác một cách đầy lo lắng, vội vàng đuổi theo: “Trương Thác, bỏ đi, không cần phải đi †ìm mấy chuyện phiền phức này nữa. Thật ra tôi có thể giải quyết được”
“Chuyện phiền phức?” Trương Thác đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn Tân Như: “Cô cho rằng đây là chuyện phiền phức?”
Tân Như thoáng sửng sốt, sau đó gật gật đầu, vừa mới muốn lên tiếng thì đã bị lời nói của Trương Thác cắt đứt.
“Đây không phải là chuyện phiền phức. Tôi chỉ là đi dọn dẹp một tên rác rưởi mà thôi.”
Trương Thác nói dứt lời, quay người lại lần nữa, tiếp tục đi nhanh về phía trước.
Nơi xây dựng nhà trẻ nằm ngay bên cạnh viện phúc lợi, đi hai bước là có thể tới.
Lúc này, chính là thời gian bố mẹ đưa con đến nhà trẻ.
Vừa ra khỏi cổng chính viện phúc lợi, Trương Thác liền nhìn thấy trước nhà trẻ có đầy xe sang đỗ thành hai hàng ở hai bên đường, kéo dài hơn trăm mét. Vào lúc này Mercedes và BMW đã trở thành thương hiệu phổ biến, còn cái gì mà Porsche, Maserati mới là xu hướng chính. Xe hơn mấy chục tỷ mà như xe chả đáng bao nhiêu tiền đỗ đầy ở đó.
Những người đưa con đến kia, không phải người giàu có thì cũng là người có chức có quyền.
Tân Như theo sau lưng Trương Thác, thở dài nói: “Nhà trẻ này là do Lâm Ngữ Lam xây nên. Với địa vị hiện tại của Nhất Lâm, nhà trẻ bọn họ thành lập còn chưa mở, thì đã bị người ta gắn mác là nhà trẻ quý tộc rồi. Tất cả phụ huynh đưa con đến đều là người khá giả”
Trương Thác gật đầu, loại hiện tượng này, anh có thể hiểu.
Trương Thác dẫn theo Tân Như đi vào trong nhà trẻ.
Lúc đầu, Lâm Ngữ Lam vì để cho bọn nhỏ có thể mau chóng nhập học, nên các vật liệu cao được sử dụng trong nhà trẻ đều là loại thân thiện với môi trường. Vả lại, cô còn sắp xếp riêng một đội ngũ thiết kế cơ sở vật chất bên trong nhà trẻ. Kể cả giáo viên cũng đã được đào tạo vào lúc bắt đầu xây dựng nhà trẻ. Có thể nói, nhà trẻ này từ bề ngoài cho đến cơ sở vật chất, đội ngũ giáo viên đều không có một chút khuyết điểm nào.
Trong nhà trẻ được chia thành thành mấy tòa nhà, có nơi chuyên dành cho bọn trẻ nghỉ ngơi, cũng có nhà ăn riêng, phòng vui chơi.
Từ ý định ban đầu khi xây dựng nên nhà trẻ này, Lâm Ngữ Lam chưa hề nghĩ sẽ dùng nhà trẻ để kiếm lợi nhuận, tất cả đều là làm theo hướng tốt nhất.
Phòng Giáo dục Đạo đức chuyên phụ trách xử lý công việc nhập học của bọn trẻ nằm ở hướng nhìn xiên với cổng chính của nhà trẻ.
Đây là một tòa nhà độc lập cao hai tầng, có tổng diện tích khoảng hơn ba trăm mét vuông, bên trong chia thành nhiều khu vực.