“Tôi nói, đảo Hắc Ám các người có phải là quá tự đề cao bản thân rồi hay không?” Ngồi ở phía trước nhất, một người đàn ông khoảng hơn ba mươi tuổi đứng dậy: “Nhóm các người có bao nhiêu cường giả cảnh giới Ngự Khí? Muốn chúng tôi tôn các người làm chủ sai đâu đánh đó, cậu cho rằng các người là cái gì? Loại phế vật đến cả cảnh giới Ngự Khí cũng không đạt được như cậu mà cũng dám nói loại lời này?”
“Rất thú vị” Tổ Lâm khẽ cười một tiếng: “Anh lại là cái thá gì mà có tư cách đến đánh giá đảo Hắc Ám chúng tôi?”
“Đừng cho là tôi không biết, sau lưng cậu có thế lực nào, nhưng bọn họ, cũng không phải có thể tùy tiện can thiệp vào các tổ chức còn lại, trừ phi bọn họ nghĩ…” Người nói chuyện còn chưa nói dứt lời thì hai mắt đã lồi lên, lời nói đã đến bên miệng cũng không thốt ra được nữa.
Một người mặc áo đen, mang mặt nạ quỷ Địa Ngục hành giả, đem thanh đao cứng rút ra từ cổ họng người này, sau đó yên lặng đi đến một bên rồi đứng yên đó.
Tên lên tiếng chống lại Tổ Lâm là một tên cường giả có cảnh giới hóa hình, thân thể ngã quy về phía trước, “bịch bịch” một tiếng ngã xuống đất, máu tươi từ sau cổ chảy ra.
Một cường giả hóa hình cảnh cứ như vậy mà chết, những người chung quanh, đều cảm thấy có một trận hàn khí ép về phía mình, bọn họ nhìn bốn phía, mấy người ăn mặc kiểu Địa Ngục hành giả, không phải số ít.
Những Địa Ngục hành giả này, tất cả đều là Phản Tổ Minh sắp xếp cho Tổ Lâm.
“Các vị, chú ý lời nói của tôi một chút” Tổ Lâm tựa trên cái ghế ngồi rộng lớn: “Tôi nói chính là muốn thông báo cho các người hai chuyện, mà không phải muốn trưng cầu ý kiến của các người, đã hiểu chưa?”
Một cường giả cảnh giới hóa hình cảnh cứ như vậy mà chết trước mặt mọi người, tất cả mọi người ở đây ai cũng hít sâu một hơi.
Phong cách làm việc của vị vua đảo Hắc Ám này so với Đảo Quang Minh lúc trước còn bá đạo hơn nhiều.
Hình thức phong cách của Đảo Quang Minh chính là hoặc là phục tùng, hoặc là trở thành kẻ địch.
Mà đảo Hắc Ám bây giờ, một là phục tùng, hoặc là chết.
“Được, hai chuyện tôi muốn nói đều đã nói xong, các vị bắt đầu ăn cơm đi, chờ ăn xong thì còn phải giúp chúng tôi đi tìm đồ” Tổ Lâm tựa ở trên ghế ngồi, bắt chéo hai chân.
“Tìm đồ?” Một người đứng dậy: “Xin hỏi quân vương Hắc Ám đại nhân, chúng tôi cần phải tìm cái gì”
Người đứng dậy này, cũng là một trong những người đứng đầu của thế lực luyện khí, chuyên môn được sắp xếp hỏi các vấn đề vào lúc này.
“Tinh thể lửa” Tổ Lâm từ phía sau lấy ra một khối tinh thể lửa to như nắm tay cầm trong tay: “Cho tới nay, đảo Hắc Ám chúng tôi chính là lấy tinh thạch này để làm nguồn suối năng lượng, bây giờ năng lượng tổn thất to lớn, tôi muốn tất cả mọi người các người đi tìm tinh thạch giống như vậy cho tôi, nếu như tìm được, đảo Hắc Ám chúng tôi sẽ ban thưởng hậu hĩnh, dù là tìm không thấy thì mỗi tuần tôi cũng muốn thu được báo cáo của các người, nói cho tôi biết tất cả những chỗ mà các người đã tìm qua, vì sao lại tìm không thấy, nếu như không chịu đi tìm, hậu quả, các người hẳn sẽ rõ ràng hơn so với tôi.
Người đâu, để bọn họ xem cho rõ hình dáng của tinh thể lửa”
Một cô hầu gái mặc sườn xám đi ra, trong tay bưng lấy một cái khay do vàng nguyên chất chế tạo thành.
Tổ Lâm cầm khối tinh thể lửa trong tay ném vào trên khay, hầu gái mặc sườn xám cầm lấy cái khay có tinh thể lửa đi đến đại sảnh.
“Đều xem thật kỹ cho tôi, nhớ rõ một chút, cho dù quên đi nhà của mấy người ở chỗ nào thì cũng không được quên hình dáng của tinh thể lửa!”
Bầu không khí trong sảnh lớn lâu đài cổ hiển nhiên là cực kỳ gượng gạo, tất cả mọi người đều không nói gì, bất kể có phải là góp vui cho có lệ hay không, đều nhìn chăm chằm viên thủy tỉnh màu đỏ nằm trong cái khay trên tay cô hầu gái.
Tổ Lâm đứng dậy, nhìn cũng không thèm nhìn những người ở đây một chút, đi đến bên ngoài sảnh lớn.
Bên trong địa lao lâu đài cổ.