Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một luồng khí thế đáng sợ áp đảo về phía Tần Quan!  

Người còn chưa thấy đâu, khí thế đã đến!  

Nét mặt Tần Quan rất bình tĩnh, nàng ta cũng không ra tay, vì Diệp Huyên đã chặn trước mặt nàng ta, Diệp Huyên híp mắt, đột nhiên rút kiếm chém một phát.  

Ong!  

Một tiếng kiếm reo vang vọng, kiếm ý kinh khủng dâng trào!  

Kiếm ý Nhân Gian!  

Ầm!  

Một tia kiếm mang loé lên, người đàn ông kia liên tục lùi lại, mà lúc này, một tia sáng trắng lại xoẹt qua!  

Phía xa, con ngươi của người đàn ông chợt co lại, gã ta nâng trường mâu lên đỡ đòn.  

Ầm!  

Sau một tiếng nổ, người đàn ông trung niên đã lui đến cuối đường.  

Diệp Huyên nhìn gã ta với nét mặt bình tĩnh.  

Sau khi người đàn ông dừng lại, trường mâu trong tay gã ta chợt nứt ra, gã ta im lặng một lát, sau đó ngẩng đầu nhìn Diệp Huyên và Tần Quan ở phía xa, khàn giọng nói: “Có gan thì đấu tay đôi đi!”   

Đấu tay đôi!  

Nghe vậy, Diệp Huyên và Tần Quan nhìn nhau, sau đó hai người lắc đầu.  

Không đồng ý!  

Người đàn ông đột nhiên ngẩng đầu hét to.  

Những luồng khí thế đáng sợ nhanh chóng bay lên cao từ trong thành, sau đó xông về phía Diệp Huyên và Tần Quan.  

Gọi người!  

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên cất lời: “Khi nãy ông nói đấu tay đôi, ta cảm thấy cũng được!”  

Người đàn ông trung niên tức giận chỉ vào Tần Quan: “Ta đánh với cô!”  

Diệp Huyên sửng sốt, sau đó giơ ngón tay cái: “Đúng là tinh mắt!”  

Dứt lời, hắn lùi sang một bên.  

Người đàn ông nhìn Tần Quan: “Lên đi!”  

Tần Quan ngẫm nghĩ, sau đó nàng ta thò tay phải vào trong túi không ngừng tìm kiếm.  

Diệp Huyên nhìn cái túi vải nhỏ của Tần Quan, không biết đang nghĩ gì.  

Lúc này, Tần Quan đột nhiên lấy ra một khẩu súng, khẩu súng này khác với khẩu khi nãy, rất dài, rất lớn, thân súng được tạo thành từ mười nòng súng nhỏ, trông khá là nặng.  

Một tay Tần Quan đặt chỗ tay cầm của cán súng, một tay khác đặt ở chỗ cò súng, nàng ta nhìn người đàn ông trung niên phía xa: “Ra tay đi!”  

Diệp Huyên hơi tò mò nhìn vũ khí của Tần Quan, đây là thứ gì vậy?  

Người đàn ông trung niên ở phía xa nhìn vũ khí trong tay Tần Quan, tỏ vẻ khinh thường: “Mượn ngoại vật ra oai!”  

Nói xong, ông ta xông về phía trước, một luồng thương mang đáng sợ lập tức xông về phía Tần Quan nhanh như tia chớp. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK