Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ầm ầm!  

Đồng tử của Thần Quân bỗng co nhỏ, sau đó hắn ta lập tức bị đánh bay.  

Uỳnh!  

Thân thể của Thần Quân nhanh chóng vỡ nát.  

Kỳ Tỉ Thiên nhìn Thần Quân đã nát thân thể, hờ hững nói: “Ta đánh nhau giỏi lắm! Không phục à? Ngươi tới đánh ta đi!”  

Thần Quân đột nhiên ngẩng đầu, gầm thét: “Người đâu!”  

Ầm!  

Vòng xoáy màu đen đột nhiên rung chuyển mãnh liệt.  

Gọi người?!  

Ở một bên, Đinh Thược Dược im lặng một lát rồi mở tay ra, một lá bùa truyền âm từ từ bay lên, lúc bùa truyền âm bay vào không trung thì lập tức bốc cháy.  

Gọi người!  

…  

Lúc này Thần Quân đã nổi giận, hắn ta có bao giờ bị coi thường thế chứ? Có khi nào Dị Thần Tộc từng bị coi thường thế chứ?  

Lúc này, hắn ta chỉ muốn tiêu diệt cả vũ trụ Quan Huyên!  

Ngay sau đó, trên bầu trời thư viện Quan Huyên, cơn lốc đen rung chuyển dữ dội, từng luồng hơi thở kinh người liên tục tuôn trào.  

Kỳ Tỉ Thiên liếc nhìn cơn lốc xoáy đen, nhún vai, vẻ mặt thản nhiên, chẳng phải chỉ là đến đánh nhau thôi sao?  

Ở bên kia, Diệp Huyên vẫn như cũ, ra sức ngăn chặn một trăm nghìn kỵ binh, không chỉ vậy, hắn còn giết chết gần nghìn kỵ binh rồi!  

Các nhóm kỵ binh kia thực sự phối hợp không tốt lắm, tuy phi kiếm nhiều nhưng chỉ có kiếm Thanh Huyên của hắn mới có thể phá vỡ được lá chắn to lớn của bọn họ, vì vậy. Đánh một lúc lâu, hắn cũng chỉ mới giết hơn nghìn người.  

Lúc này, Diệp Huyên không chỉ điều khiển một mà là phải thực hiện cả vạn, cả trăm triệu.  

Dưới sự điều khiển của hắn, hơn trăm triệu phi kiếm giống như vật sống, cộng thêm kiếm ý Nhân Gian của hắn, uy lực mỗi một thanh phi kiếm đều cực mạnh. Dù như vậy, chúng lại tiêu hao rất nhiều tinh thần lực và thần hồn của hắn, đồng thời điều khiển trăm triệu, nghĩ đã thấy sợ!  

Ngay lúc này, thống lĩnh kỵ binh trên bầu trời bỗng cầm trường thương, tức giận chỉ Diệp Huyên: “Giết!”  

Giết!  

Vừa nói xong, kỵ binh sau lưng hắn ta đột nhiên lao xuống.  

Tiếng vó ngựa chấn động khắp chư thiên vạn giới!  

Lúc này, các kỵ binh kia chém giết đỏ cả mắt, ánh mắt ai cũng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK