Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Huyên nháy mắt nói: “Biến cho ông một cái ảo thuật này!”  

Hắn vừa nói xong, mở bàn tay ra, kiếm quang đột nhiên biến mất nơi cuối chân trời.  

Ông lão nhíu mày: “Ngươi giở trò gì đấy?”  

Lúc này, nơi chân trời đằng xa vụt qua một luồng kiếm quang, một cô gái và ông lão xuất hiện trước mặt Diệp Huyên cách đó không xa!  

Người đến đúng là An Liên Vân và An thúc!  

Mọi người trong sân thấy An Liên Vân thì lập tức bùng nổ!  

Đây chính là nữ thần của Phương Thốn Tông đó, không những đẹp còn tốt bụng, là nữ thần trong cảm nhận của vô số đàn ông!  

An Liên Vân nhìn thấy Diệp Huyên thì vội vàng bước tới trước mặt hắn, khẽ hỏi: “Sao không trực tiếp đi lên?”  

Diệp Huyên cười nói: “Sợ làm phiền!”  

An thúc nghe thấy câu ấy của Diệp Huyên thì mỉm cười, thiếu niên này thật có lễ phép, là một chàng trai tốt!  

Giờ ông ta càng nhìn Diệp Huyên càng thuận mắt!  

An Liên Vân đứng đối diện Diệp Huyên mỉm cười nói: “Sao có thể làm phiền chứ?”  

Nàng ta nói xong liếc nhìn xung quanh rồi nói: “Chúng ta đổi một nơi?”  

Diệp Huyên gật đầu, hai người rời đi.  

An thúc vô cùng biết điều không có đi theo, bấy giờ, ông lão bên cạnh bỗng mở miệng hỏi: “An trưởng lão, thiếu niên ban nãy là?”  

An trưởng lão mỉm cười: “Hắn chính là Diệp Huyên của Đạo Linh Cung, kiếm tu Vô Cảnh trẻ tuổi nhất đến từ dị giới!”  

Ông lão nghe vậy trực tiếp hóa đá tại chỗ, chẳng mấy chốc cơ thể lại run lên bần bật.  

An thúc liếc ông lão: “Làm sao?”  

Ông lão mặt mày trắng bệch: “An trưởng lão, chăm sóc cho người thân nhà ta nhé...”  

An thúc: “...”  

...  

Diệp Huyên đi theo An Liên Vân đến sau núi của Phương Thốn Tông, giờ đúng là mùa hoa anh đào nở rộ, hai người dạo bước trên từng cánh hoa anh đào trông đẹp như tranh vẽ.  

An Liên Vân đột nhiên nói: “Không ngờ ngươi lại là Vô Cảnh!”  

Diệp Huyên cười hỏi: “Lúc đó, ta bị Quỷ Tu Tông bắt cóc, sao cô lại không trực tiếp ra tay giết gã?”  

An Liên Vân liếc Diệp Huyên: “Ta không muốn có người vì mình mà chết!”  

Diệp Huyên im lặng, bấy giờ An Liên Vân lại khẽ nói: “Ở dị giới, kiếm tu rất ít, kiếm tu Vô Cảnh lại chỉ có mình ngươi! Ta có thể hỏi ngươi một vài vấn đề về kiếm đạo không?”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK