Giây phút này, Khương Cửu cảm thấy mình như đang ở trong tiên cảnh.
Khương Cửu quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên: “Đây… là đâu?”
Diệp Huyên cười nói: “Tiểu Cửu giới!”
Tiểu Cửu giới!
Nghe vậy, Khương Cửu sửng sốt.
Diệp Huyên thoáng nhìn xung quanh, sau đó khẽ nói: “Ta du lịch chư thiên, tìm được một nơi yên tĩnh như vậy…”
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Khương Cửu, cười nói: “Thích không?”
Khương Cửu nhìn Diệp Huyên: “Chắc hẳn thế giới này có không ít sinh linh, ngươi…”
Diệp Huyên cười nói: “Ta há lại là loại người vì lấy lòng phụ nữ mà tàn sát sinh linh? Linh khí nơi này vốn khô kiệt, đã hoàn toàn sụp đổ, là ta thả vài tinh mạch vào bên trong, bởi vậy, thế giới này mới tiếp tục sinh sôi!”
Khương Cửu khẽ gật đầu: “Vậy là tốt rồi!”
Diệp Huyên cười nói: “Thích nơi này không?”
Khương Cửu cười nói: “Mục đích ngươi làm những chuyện này là gì?”
Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó nói: “Muốn nàng vui vẻ!”
Trên mặt Khương Cửu nở nụ cười rực rỡ: “Vậy ngươi cảm thấy ta vui vẻ không?”
Diệp Huyên do dự một lát, sau đó nói: “Không biết!”
Khương Cửu khẽ lắc đầu: “An Chi ở trên núi quanh năm, khiếm khuyết đối nhân xử thế, vài lời ngon tiếng ngọt của ngươi cũng đủ khiến nàng ta cảm động không thôi”.
Nói xong, nàng ấy ngẩng đầu nhìn thẳng Diệp Huyên: “Có lẽ nàng ta chỉ là một trong những người phụ nữ của ngươi, nhưng mà, ngươi là duy nhất của nàng ta. Khi phụ nữ vô tình, phụ bạc vô cùng tàn nhẫn, khi phụ nữ có tình, yêu thương vô cùng sâu đậm, Diệp Huyên, đừng phụ nàng ta!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta biết!”
Khương Cửu cười nói: “Đương nhiên, lần này ngươi trở về đối xử với nàng ta như vậy, cũng cho nàng ta một lời hứa hẹn, vậy là đúng, đàn ông mà! Thích thì phải gánh vác, nếu như không thích, vậy đừng đùa giỡn người ta”.
Quay người thoáng nhìn xung quanh, sau đó khẽ nói: “Ngươi dẫn ta đến chỗ này cũng là muốn hứa hẹn với ta sao?”
Diệp Huyên gật đầu.
Khương Cửu nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Biển hoa rất đẹp, có lòng rồi”.
Diệp Huyên cười nói: “Nàng thích là được!”
Khương Cửu khẽ nói: “Còn nhớ lần đầu chúng ta gặp mặt không?”
Diệp Huyên gật đầu.