Không biết thực lực!
Diệp Huyên ngó thống lĩnh tiên binh hỏi: "Chưa đánh bao giờ à?"
Thống lĩnh tiên binh lắc đầu: "Chưa!"
Diệp Huyên đang định nói chuyện thì bấy giờ hai con yêu thú khổng lồ chui ra từ trong núi ban nãy cũng xuất hiện trong tinh không. Hai con yêu thú này thật sự rất lớn, mỗi một bước đi của nó cũng khiến cả ngân hà run lên!
Thống lĩnh tiên binh cầm trường thương chỉ xéo xuống dưới, bỗng mở miệng hô: "Giết!"
Hắn ta vừa hô xong chợt nhảy lên đâm một thương đến trước mặt một con yêu thú!
Trong mắt con yêu thú kia lóe lên vẻ dữ tợn, gầm lên một tiếng, cũng bật lên xông thẳng về phía thanh trường thương của thống lĩnh tiên binh.
Ầm!
Một người một yêu vừa va vào nhau đã khiến cả ngân hà chấn động!
Hầu như cả hai đều cùng dừng lại, sau đó lại xông về phía đối phương.
Đều chọn cách cứng đối cứng!
Những giáo yêu còn lại cũng xông về phía các tiên binh khác!
Đôi bên lập tức bùng nổ chiến tranh!
Diệp Huyên cau mày, vì số lượng của bên Yêu giáo nhiều hơn nên họ cũng chiếm ưu thế.
Giờ phút này, Diệp Huyên bỗng xoay người, một con yêu thú chợt xông về phía hắn.
Diệp Huyên híp mắt lại, một thanh kiếm trong tay bỗng bổ ra.
Trảm Mệnh!
Ầm!
Một kiếm chém ra, kiếm quang lóa mắt, con yêu thú xông tới trước mặt Diệp Huyên lập tức biến sắc, thoáng chốc lùi lại hơn mấy ngàn trượng. Khi nó vừa dừng lại, vảy trên người trực tiếp rớt hết mà lúc này nó cũng trở nên già cả đi rất nhiều.
Trong mắt yêu thú tràn ngập vẻ kiêng kỵ, nếu không phải nó lùi lại mau thì có lẽ đã biến mất khỏi trên đời này rồi.
Diệp Huyên chậm rãi nhắm mắt lại!
Tĩnh khí!
Ngưng thần!
Hắn không có rút kiếm mà chỉ đứng ở đó, nhưng kiếm trong tay đã biến mất.
Lúc này, con yêu thú khổng lồ đằng xa bỗng đấm thẳng một quyền tới chỗ Diệp Huyên. Một quyền này vừa xuất hiện đã khiến cả ngân hà sôi lên, sức mạnh kh ủng bố giống như nước lũ ập đến chỗ Diệp Huyên.
Diệp Huyên bỗng mở mắt, xòe bàn tay ra, một thanh kiếm lập tức xuất hiện trong tay. Sau đó, hắn bỗng nhảy lên rồi bổ xuống.
Roẹt!
Một tiếng rách toạc chợt vang lên ở hiện trường.
Sát Na Sinh Tử!