Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thời không ở chân trời nứt toác ra khi một tia kiếm quang thẳng tắp lao xuống, để lộ thân hình một người đàn ông áo xanh.  

Nháy mắt đã đến rồi!  

Khóe miệng Diệp Huyên không khỏi giật giật khi thấy cảnh này. Xem ra địa vị của Đinh di trong lòng cha cũng cao phết.  

Gọi một cái là đến liền.  

Thấy người đàn ông áo xanh xuất hiện, Cổ Đế nheo mắt lại.  

Bích Tiêu thì nhíu mày.  

Cảm thấy một nỗi bất an dâng lên trong lòng.  

Nhưng điều khiến bà ta cảm thấy hoài nghi là vì sao người đến lại không phải cô gái váy trắng?  

Người đàn ông áo xanh đi đến trước Đinh cô nương, mỉm cười hỏi: “Không sao chứ?"

Bà lắc đầu: “Ta không sao”.  

Y lại quay sang Diệp Huyên: “Con cũng ở đây à?"  

Diệp Huyên câm nín. Cứ tưởng cha không thấy con luôn rồi chứ.  

Tiểu Tháp bỗng bay ra đến trước mặt người đàn ông áo xanh: “Chủ nhân! Ban nãy con ranh kia mắng nữ chủ nhân đó!"  

Diệp Huyên đen mặt. Má, bây giờ còn biết đi mách lẻo nữa!  

Lời của Tiểu Tháp khiến đôi mắt người đàn ông áo xanh nheo lại, nhìn con nhóc ôm búp bê: “Nó mắng nàng sao Thược Dược?"  

Đinh Thược Dược khẽ cười: “Trẻ con mà, không hiểu chuyện là bình thường”.  

Người đàn ông áo xanh nhẹ nhàng lặp lại: “Không hiểu chuyện?"  

Con nhóc lạnh lùng nhìn người đàn ông áo xanh: “Ta mắng mụ thì sao? Mi cắn ta chắc?"  

Người đàn ông áo xanh ngẩn ra: “Phách lối dữ?"  

Con nhóc toan mở miệng thì đã bị một thanh kiếm bất thình lình đâm xuyên yết hầu.  

Ầm!  

Thân thể nó bị đóng đinh tại chỗ, máu tươi ọc ra từ mồm, không cách nào nói chyện.  

Cảnh tượng này khiến những người khác biến sắc.  

Một tia nghiêm trọng hiếm thấy xuất hiện trong mắt Cổ Đế khi nhìn người đàn ông áo xanh.  

Sắc mặt Bích Tiêu trở nên khó coi.  

Người đàn ông áo xanh nhìn con nhóc cười khẩy: “Thế thôi à?"  

Mọi người: “...”  

Con nhóc quắc mắt trừng lại, đang muốn cựa quậy thì phát hiện mình không nhúc nhích được.  

Cổ Đế bỗng lên tiếng: “Các hạ chỉ biết ức hiếp con trẻ thôi sao?"  

Người đàn ông áo xanh quay lại nhìn gã, khẽ ngoắc ngón tay. Thanh kiếm trong vỏ bất ngờ bay ra khiến đồng tử Cổ Đế rụt lại. Gã bước về trước, tung cú đấm ra.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK