Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cô gái váy đen đột nhiên khẽ nói: “Không ngờ, máu tươi của ngươi lại có thể kích hoạt được… Thiếu niên, ta bỗng có hứng thú với lai lịch của ngươi rồi đấy!”  

Diệp Huyên liếc nhìn cô gái váy đen, không nói gì.  

Lúc này, cô gái váy đen buông tay Diệp Huyên, bàn tay nàng ta khẽ đè xuống đàn tế.  

Ầm!  

Đàn tế đột nhiên rung chuyển, dần dần, bên dưới cả đàn tế rung chuyển như gặp động đất vậy!  

Diệp Huyên nheo mắt, có thứ muốn ra rồi!  

Lúc này, đàn tế đột nhiên nứt ra, tiếp đó, một con quái vật khổng lồ đã lao ra ngoài!  

Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy trên trời xuất hiện một con vượn khổng lồ, con vượn lớn này to chừng một ngọn núi nhỏ, tứ chi như khối trụ, cả người được che kín bởi lớp vảy vàng đen sắc nhọn! Mà Diệp Huyên lại phát hiện, con vượn lớn này không có mắt!  

Mắt cửa nó giống như hai lỗ hổng đầy máu vậy!  

Trong không trung, vượn lớn đột nhiên ngẩng đầu gào thét, hai tay không ngừng vỗ ngực, sức mạnh kinh người lập tức khiến cả đất trời đều rung chuyển.  

Trong tiếng thét gào còn mạng theo sự tàn bạo vô hạn!  

Diệp Huyên nhìn vượn lớn, không cần nghi ngờ, lúc trước nó đã bị người đánh! Không chỉ bị đánh mà còn bị phong ấn lại!  

Lúc này, con vượn lớn kia như nghĩ đến gì đó, đột nhiên nó cúi đầu nhìn cô gái váy đen bên dưới, sau đó khẽ quỳ xuống một gối.  

Cô gái váy đen khẽ cười: “Vượn ngốc, chớ có tức giận, cũng đừng bi thương, thứ bọn họ nợ chúng ta, cuối cùng chúng ta sẽ đòi lại gấp trăm lần!”  

Vừa nói xong, nàng ta quay người vung tay phải, chớp mắt, đại trận thời không xung quanh đã biến mất.  

Cô gái váy đen từ trên nhìn xuống mộ địa vô tận bên dưới, nàng ta chậm rãi nhắm hai mắt, một lúc sau, nàng ta khẽ nói: “Đến lúc rồi! Thức tỉnh thôi!”  

Dứt lời, vô số bia mộ bên dưới đột nhiên chuyển động, dần dần, hàng loạt người từ trong mộ đều bò ra.  

Thấy vậy, sắc mặt Diệp Huyên trở nên nghiêm trọng hơn.  

Rất nhanh sau đó, càng lúc càng có nhiều người bò lên từ trong mộ, cuối cùng, những người này đều quỳ bên dưới cô gái váy đen, bọn họ cứ quỳ như vậy.  

Diệp Huyên nhìn bên dưới, ở đó có ít nhất là mấy chục vạn người, những người này, hơi thở đều rất mạnh, nhất là nhất người bò ra từ trong phần mộ máu, thực lực bọn họ thấp nhất cũng là cấp bậc Vô Cảnh, mà số lượng những người như vậy ít nhất cũng trên cả vạn!  

Trên cả vạn!  

Đây là khái niệm thế nào?  

Diệp Huyên kinh ngạc trong lòng, đây rốt cuộc là thế lực gì?  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK