Một lúc sau, vùng tinh không xa xôi kia đột nhiên chuyển động, sau đó, từng luồng hơi thở mạnh mẽ từ tinh không sâu thẳm tràn ra, chớp mắt, tinh không sôi sục, ngay sau đó, từng cao thủ mạnh mẽ xuất hiện trong tinh không.
Thấy cảnh này, ánh mắt Đạo Minh kia bỗng thay đổi, ánh mắt đầy vẻ khó tin.
“Ha ha…”
Lúc này, tinh không sâu thẳm đột nhiên vang lên tiếng cười lớn: “Muốn đánh nhau sao?”
Ngay sau đó, hơn một nghìn cao thủ cấp bậc Tuế Nguyệt Tiên đã xuất hiện trên bầu trời Tiên Lăng!
Tất cả mọi người đều sững sờ!
Thật sự có hơn một nghìn cao thủ cấp bậc Tuế Nguyệt Tiên đến rồi!
Sắc mặt nhóm người Đạo Minh khó coi đến cực điểm, như thể ăn phải phân vậy!
Lúc này, cuối cùng ông ta cũng cảm thấy hoảng rồi!
Những người trước mắt này rốt cuộc lai lịch thế nào?
Sau khi các cao thủ Tuế Nguyệt Tiên kia đến, lập tức đến bên cạnh Đông Lý Nam hành lễ, rất kính trọng Đông Lý Nam không chút che giấu.
Lúc này, Đông Lý Nam bỗng nhìn sang Diệp Huyên bên cạnh: “Con trai ta!”
Con trai!
Nghe vậy, mọi người trong sân chợt ngây người, sau đó vội hành lễ: “Bái kiến thiếu chủ!”
Thiếu chủ!
Lời này vừa thốt ra, vẻ mặt Kiếp Chủ phía xa thoáng chốc trở nên tái nhợt!
Thiếu chủ!
Thật ra, từ khi Đông Lý Nam xuất hiện, gã đã biết, xong đời rồi! Thực sự xong đời rồi!
Đây chắc chắn là thế lực siêu cấp kinh khủng, mà sự thật đã chứng minh, gã không hề nghĩ sai, mà chuyện gã không ngờ được là lai lịch Diệp Huyên lại kinh khủng đến như vậy!
Một nghìn cao thủ Tuế Nguyệt Cảnh!
Đây là khái niệm gì?
Quá kinh khủng!
Không chỉ Kiếp Chủ, mà các cao thủ Tiên Lăng trong sân cũng đều ngơ ngã, hơn một nghìn cao thủ Tuế Nguyệt Cảnh… Đây là ma quỷ hay sao?
Trong sân, những cao thủ Tuế Nguyệt Cảnh kia vẫn đang hiếu kỳ quan sát Diệp Huyên.
Người này, là con trai của Kiếm Chủ, đương nhiên bọn họ hiếu kỳ rồi!
Lúc này, Đạo Minh kia bỗng nói: “Các hạ, Tiên Lăng ta và các ngươi không thù không oán, tại sao các ngươi lại muốn như vậy?”
Đông Lý Nam cười lạnh: “Không thù không oán? Ngươi đang đùa với ta sao? Tiên Lăng ngươi cử ra hai Tuế Nguyệt Cảnh đi giết con trai ta, ngươi nói với ta chúng ta không thù không oán?”
Nghe vậy, Đạo Minh nhíu mày, sau đó, ông ta nhìn sang nhóm Thư Hiền Giả bên cảnh: “Các ngươi làm sao?”